[Sáng tác] Truyền thuyết

Thảo luận trong 'Văn Học' bắt đầu bởi bimbopro, 21/9/11.

  1. phanthieugia

    phanthieugia Moderator Moderator Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    12/4/08
    Bài viết:
    14,292
    Nhưng giống phim Trung Quốc? :>
     
  2. bimbopro

    bimbopro T.E.T.Я.I.S

    Tham gia ngày:
    23/10/10
    Bài viết:
    535
    Yên tâm , đó là axe chưa biết cốt truyện chứ đoạn sau còn chế thêm mớ lịch sử vào nữa, cốt truyện đã định sẵn rồi không thay đổi được nên...:-"
    Phim việt nam=))
    Đùa thôi, kết là ai về nhà nấy, học xong mới được yêu:>
     
    Chỉnh sửa cuối: 7/10/11
  3. Axetylen

    Axetylen C O N T R A

    Tham gia ngày:
    28/1/11
    Bài viết:
    1,840
    Nơi ở:
    Milky Way
    Các bạn định đi đập đá ở Côn Lôn à?

    Mình không phải là ngăn cấm bạn đi con đường đó, chỉ là với mỗi loại đường đi, cần có 1 phương tiện thích hợp.
     
  4. phanthieugia

    phanthieugia Moderator Moderator Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    12/4/08
    Bài viết:
    14,292
    Truyện của bạn Bim ảo thế nào cũng đc
    Tớ thì dễ tính lắm nhưng có điều khoản viết tình cảm là tớ hay soi lắm đấy =((
     
  5. Axetylen

    Axetylen C O N T R A

    Tham gia ngày:
    28/1/11
    Bài viết:
    1,840
    Nơi ở:
    Milky Way
    ^Cái này mình xin xác nhận.

    Xác nhận cần hơn 30 ký tự.

    30 ký tự, 30 ký tự.
     
  6. bimbopro

    bimbopro T.E.T.Я.I.S

    Tham gia ngày:
    23/10/10
    Bài viết:
    535
    ừm mình hiểu ý cậu nhưng ý mình là mình đã xây dựng cốt truyện sẵn rồi, giờ rất khó thay đổi lại,
    nếu cậu có gì không hài lòng với cốt truyện thì cứ add yahoo mình : binha5nbk. mình sẵn sàng tiết lộ cốt truyện để giải thích với cậu vì những chi tiết mình đưa vào không chỉ nhằm giải thích lịch sử mà có ảnh hưởng rất lớn tới cốt truyện về sau
     
  7. Axetylen

    Axetylen C O N T R A

    Tham gia ngày:
    28/1/11
    Bài viết:
    1,840
    Nơi ở:
    Milky Way
    Hì hì, không có gì quá nghiêm trọng đâu, mình chỉ giả bộ làm mặt ngầu vậy thôi. Đừng quá lo lắng nhé.

    Câu này nghe serious quá nhỉ? Nhưng thực chất là 1 câu đùa thôi, thật đấy.
     
  8. bimbopro

    bimbopro T.E.T.Я.I.S

    Tham gia ngày:
    23/10/10
    Bài viết:
    535
    Làm mình hết hồn:(
    Cậu cứ từ từ mà đọc, vì truyện này "đề cao hóa" VN lắm, nên đọc đoạn sau thì đỡ gây tranh cãi hơn
     
  9. phanthieugia

    phanthieugia Moderator Moderator Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    12/4/08
    Bài viết:
    14,292
    Đùa thì phải chú thích để người ta biết chứ =))
    Nếu ko chú thích thì phải type mấy cái mặt cười vào :>
     
  10. medassin

    medassin The Pride of Hiigara

    Tham gia ngày:
    13/3/09
    Bài viết:
    9,250
    Nơi ở:
    12 Casa, OF city
    Đã đọc qua và thấy Châu ngày càng trở thành med's fav girl :x Y hệt em Nghi của tui :x

    Việc hư cấu lịch sử không phải là không hay nhưng cần nghiên cứu kĩ càng :-? Mà med thấy bim hư cấu thế này cũng chẳng có gì quá đáng :D

    btw, tình cảnh Châu này giống bộ tộc manga Ngọn lửa Recca .
     
  11. medassin

    medassin The Pride of Hiigara

    Tham gia ngày:
    13/3/09
    Bài viết:
    9,250
    Nơi ở:
    12 Casa, OF city
    Xem lại rồi. Đẹp lắm ^^ .
     
  12. bimbopro

    bimbopro T.E.T.Я.I.S

    Tham gia ngày:
    23/10/10
    Bài viết:
    535
    Chương 6: Trên con đường về
    [SPOIL]Không khó khăn cho cả Châu và Nhân khi hòa lẫn vào đám học sinh đang láo nháo ra về thế này, chỉ đơn giản gọi hình nhân ra một góc khuất và hoán đổi lại thân phận, cái khó là phải bon chen trong đám đông và tìm ra nhân vật đặc biệt trong đám đông và thu hút sự chú ý thấp nhất.

    1 giờ trước, kế hoạch hành động đã được đề ra , và với sự thuyết phục của Châu, nó đã được chấp nhận nhanh chóng, mặc dù găp vài sự phản đối nho nhỏ. Họ quyết định rằng nếu không có sư tấn công bây giờ thì có nghĩa là kẻ tấn công cũng không muốn làm lộ mình, nhưng trên đường về thì không. Họ sẽ dụ hắn ra.

    Như trở về nhà để tránh gây sự nghi ngờ, cô bé không học cấp 3, và cũng không đơn giản để giải thích khi 1 con bé con len lén chạy theo anh chị của nó vào cái giờ đáng lẽ nó phải ở nhà. Chẳng ai có thể duy trì bùa ẩn thân quá lâu được, chưa kể nó cũng có khuyết điểm, cái mà người ta cần khi theo dõi người khác là khả năng giấu mình khỏi những đôi mắt tọc mạch, Châu không hẳn là 1 tên trộm nhưng cô thừa khả năng đó hơn . Nhưng cái lý do thật sự có thể khiến cô bé về nhà là bữa ăn trưa, bà Lệ sẽ nổi cơn lôi đình hiếm thấy nếu bữa cơm vắng 1 ai đó mà bà không biết lý do, nhất là khi có 1 căn phòng bật nhạc ầm ỹ chen ngang suy nghĩ của bà. Hiện giờ chắc cô bé đang chạy với tốc độ xé gió về nhà, ăn qua loa vài bát cơm, rồi xách cặp đùng đùng đi học, hay đúng hơn là phái hình nhân mình đi học( cũng may chương trình phổ thông hầu như không làm khó trí thông minh nhà họ Chử, nếu không thì họ đã lưu ban gần hết với khả năng đi học chăm chỉ của mình ). Châu liếc nhìn bầu trời, chỉ hy vọng Như không dùng…..,

    Nhân thì luôn dễ dàng hơn, Châu và Nhân đã theo dõi Trung cả tháng trời. Con trai luôn dễ chơi với nhau hơn, Nhân tiếp cận Trung rất dễ dàng vì họ cùng lớp. Đó không phải là một mối quan hệ hời hợt, Nhân tỏ ra cực kỳ khó khăn khi tiếp cận Trung lần đầu tiên, câu ấy cho rằng thật khó khăn khi chơi với nhau không bằng tình cảm thật, như 1 sự giả dối. Nhưng rốt cục họ trở thành bạn thân của nhau, nếu như không phải họ cần thăm dò Trung, thì không khéo Nhân đã tiết lộ bí mật cho Trung rồi. Chử Đồng Tử đã từng nói :phép thuật luôn tự tìm chính nó, xem ra đúng trong trường hợp này. Dù gì thì cả 3 cũng đã thống nhất Nhân sẽ kiếm cớ theo Trung trên con đường về nhà, dễ bề phản ứng khi có sự bất ngờ

    Châu sẽ theo họ và quan sát xung quanh ở phía sau. Từ những ****** nói chuyện dông dài với Kenvin về phép thuật trên thế giới , Châu biết 1 pháp sư luôn ẩn mình trong môi trường xung quanh chứ ít khi ra mặt trực tiếp bởi vì sức chịu đựng của họ rất yếu, trong hầu hết trường hợp. Đó là điểm họ khác với đạo sĩ, mặc dù về cơ bản họ giống nhau về rất nhiều mặt (Thảo nào phương tây luôn phát triển hơn, vì họ luôn cố gắng phát huy hết sức mạnh và giấu đi điểm yếu của mình ). Các giác quan nhạy bén hơn người của Châu sẽ giúp cô làm tốt vai trò của mình.

    Họ chia 2 hướng để tìm đối tượng mình cần tìm. Khi Châu đến nơi, Nhân đã tìm thấy Trung, Nhưng có vẻ họ gặp 1 rắc rối nho nhỏ.

    - Thôi khỏi cũng được, mình lỡ hứa với anh Hoàng đi cùng xe về nhà rồi

    Trung là 1 chàng trai cao lớn chắc nịch, với làn da rám nắng . Khuôn mặt cứng rắn và đôi mắt luôn kiên nghị. Măc dù thế câu ta luôn thích người khác đùa và cười sặc sụa theo, sư thật phũ phàng là cậu ta chẳng có tí tài hài hước nào cả.

    Cạnh Trung chẳng phải ai khác mà chính là Hoàng, bạn cùng lớp với Châu. Có một vóc dáng còn khổng lồ hơn Trung, nhưng khuôn mặt bầu bĩnh luôn cười của cậu ra xóa nhòa tất cả. Châu biết lời đồn về cậu ta :họ hàng của 1 diễn viên Mỹ nào đấy nhưng chẳng quan tâm. Dù sao thì ngoài khuôn mặt cậu ta có 1 vóc dáng giống người nước ngoài thật, nên có lẽ lời đồn này là có thật.

    - Ơ chào anh

    - Chào em, anh là hàng xóm mới của Trung


    Hoàng đưa bàn tay của mình ra bắt tay Nhân

    Không hy vọng vào tài xoay xở của Nhân, cậu ta ắt hẳn đang ngĩ rằng chẳng có lý do náo chính đáng để phản bác lý do như vậy. Châu quyết định tự mình tách Hoàng ra

    - Mình nói chuyện riêng với cậu một chút được không Hoàng?

    Hoàng quay lại, tỏ vẻ ngạc nhiên

    - Dĩ nhiên là được chứ!

    Châu cố tinh liếc nhìn qua Nhân với Trung “1 cách hàm ý”.

    - Anh bận tí việc rồi, em với Nhân cứ về trước đi

    Được mở đường, Nhân nhanh chóng thuyết phục Trung đi về trên chiếc xe đạp cọt kẹt của mình.

    Dõi đôi mắt theo 2 bóng hình đến khi khuất dạng, Châu quyết định làm nhanh gọn vấn đề

    - Mình tìm cậu vì có chút vấn đề về…

    - Về chuyện vở kịch phải không?


    Châu hơi khựng lại, đó không phải lý do cô định bịa ra, nhưng nó đúng trên mọi phương diện

    Sự bất ngờ làm cô hỏi lại 1 câu ngớ ngẩn:

    - Sao cậu biết?

    Hoàng thong dong trả lời, nhưng giấu đôi mắt mình đi hướng khác

    - Cậu có vẻ trầm hơn hẳn vào sáng nay, và câu biết đấy, cậu không hề hào hứng 1 tí nào khi chuẩn bị vở kịch, luôn làm tốt mọi thứ, nhưng lại thiếu 1 cái gì đó..

    Câu ta thở dài rồi lại tiếp tục:

    - Cậu biết đấy, khi tớ lần đầu tiên tới lớp này, điều làm tớ chú ý không phải những thứ nổi bật,tráng lệ, mà chính là 1 thứ bình thường, 1 người luôn im lặng như cậu, cậu nhắc tớ nhớ tới những người bạn cũ của tớ, họ luôn sống trong bóng tối, không ai chú ý tới họ, quan tâm tới họ, bỏ ngang qua giá trị thật sự trong họ

    - Tớ đã giúp họ có thể bước ra thế giới, và tớ đã nghĩ tớ có thể giúp cậu tìm được 1 niềm vui, 1 hứng thú, giông như niềm vui vẽ tranh của tớ, để cậu không còn tự ti nữa. Tớ đã nghĩ hẳn cậu sẽ rất lộng lẫy trên sân khấu


    - Có vẻ như tớ đã sai phải không, cậu luôn là 1 con người tài năng, nhưng cậu không thích biểu lô ra đúng không. Tớ đã qua kiêu ngạo mà quên mất cảm nhận của chính cậu phải không. Tớ đã thất bại khi đem câu lên một vở kịch mà không có tâm hồn cậu trên đó

    Cuối cùng cậu ta cũng đưa đôi mắt mình đối diện với Châu. Đôi mắt cảu cậu ta sâu thẳm kỳ lạ, Châu nghĩ mình đã thấy chút gì đó, mơ hồ và dường như cô cảm thấy bất an.

    Lắc đầu thoát khỏi những cảm giác kỳ lạ trong lòng, Châu lấy lại tự chủ. Cô phải làm nhiệm vụ của mình.

    Cô quay đi, nói lại

    - Không! Mình đến để cảm ơn cậu về việc đó. Nó để lại cho mình 1 kỷ niễm đẹp

    - Thật chứ


    - Thật

    - Vậy cậu sẽ tới sinh nhật của tớ chứ


    Châu quay lại, nhìn nghi hoặc

    - Sẽ chỉ là 1 bữa tiệc nhỏ thôi, không quá nhiều người , mình nghĩ cậu nên bắtđầu kết bạn

    - Mình không biết nữa, có thể…


    - Cậu lại từ chối à!

    Châu phóng theo con đường, cô đã quá tiêu tốn thời gian rồi

    - Tất nhiên là không, mình sẽ tới

    Châu không hiểu lý do tại sao mình lại chấp nhận lời mời. Có lẽ cô đã nhìn ra chút gì đó trong mắt Hoàng ,thứ mà cô rất quen. Đó là thứ tình cảm cô không tin nhất. Cô đã thấy những lời thế thốt, những ước hẹn non biển, chúng chỉ là sự nói dối không hơn không kém. Tình yêu không giúp con người ta không phạm sai lầm, và những sai lầm đó có thể phá vỡ tình cảm gắn kết nhất. Cô đã tin vào nó hoàn toàn khi bức tượng kia nát tan, người con gái đó biến mất, không ai có thể giúp hắn nữa. đó là minh chứng rõ ràng nhất

    Nhưng sâu thẳm trong tim cô, cô biết cô không muốn tin vào điều đó. Cô đã chờ đợi hồn ma đó trở về, cười vui như cái ngày đám cưới của cô ấy cạnh người yêu suốt cả thởi gian dài. Cô hận kẻ đó, nhưng luôn mong hắn tìm về, từ bỏ tất cả, nói lời xin lỗi với cô, sống 1 cuộc đời không lo nghĩ. Có lẽ đó là thứ làm cô dao động hôm nay, làm cô nhận lời

    Thật là 1 cảm giác khó hiểu, cô vứt bỏ tất cả khi phóng như bay qua những góc khuất trên con đường cô cần phải đi




    [/SPOIL]
    Gia vào xem xem miêu tả tình cảm vậy được chưa
     
    Chỉnh sửa cuối: 9/10/11
  13. Axetylen

    Axetylen C O N T R A

    Tham gia ngày:
    28/1/11
    Bài viết:
    1,840
    Nơi ở:
    Milky Way
    Lạ à nha.

    Các cuộc đối thoại có vẻ hơi rối quá.

    Có phải ban đầu cả ba, trong đó cả Trung lẫn Nhân gọi Hoàng là anh không? Thế sau đó, ai là người đã gọi Hoàng đi nói chuyện riêng mà xưng hô ngang hàng vậy?

    Rồi còn Trung, tại sao lại bị quan tâm đặc biệt như vậy? Có phải cậu là kẻ 'người thường' mà mọi người đang nhắc đến không? Kẻ vô tình chui vô được cái thế giới kia ấy?

    Mình cần...một chút tóm tắt về những gì đã diễn ra, vì....mình đi lạc mất tiêu rồi.
     
  14. phanthieugia

    phanthieugia Moderator Moderator Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    12/4/08
    Bài viết:
    14,292
    @Bim: Chap này chỉ miêu tả tâm lý thôi chứ chưa đi sâu vào tình cảm :D
     
  15. bimbopro

    bimbopro T.E.T.Я.I.S

    Tham gia ngày:
    23/10/10
    Bài viết:
    535
    Có vẻ như mình hơi kém trong việc trong việc phân ra các lời thoại, phần là vì thấy lặp đi lặp lại các cái tên hơi nhàm và đôi khi mình muốn độc giả tự đoán ra ai đang nói. Lần sau mình sẽ thêm vào trong ngoặc tên người nói cho đỡ rối:D

    Chỉ 1 người gọi Hoàng ngang hàng được thôi, là Châu. Châu thấy Hoàng dính vào nên tìm cách kéo ra khỏi Trung. Đoạn sau là Châu nói với Hoàng đấy

    Trung là người được TTK chọn nhưng chưa biết gì cả

    @Gia: Đấy là những cảm giác đầu tiên, kém kinh ngiệm nên phải đi từ từ

    Mình muốn chia sẻ 1 chút: Đôi khi con người ta có những cảm giác rung động, nhưng để nó đi đến tình yêu thì phải là 1 quá trình dài chia sẻ,thấu hiểu. Cho nên bạn sẽ thấy sao người này có vẻ cảm người kia mà không yêu trong truyện của mình, hay 1 người mà cứ cảm cúm cả đống, nhưng thực sự rung động khi được quan tâm là điều bình thường, nhất là con gá dù ở lứa tuổi nào(ngay cả bà già như Châu=)) ), nhưng không có nghĩa đó là tình yêu thật sự mà phải đau khổ hay gì đấy. câu chuyện của mình là con đường đi tìm tình yêu thật sự giữa những cảm xúc. Xin hết
     
    Chỉnh sửa cuối: 11/10/11
  16. bimbopro

    bimbopro T.E.T.Я.I.S

    Tham gia ngày:
    23/10/10
    Bài viết:
    535
    Chương 7: Kẻ thù nguy hiểm
    [SPOIL]Con đương quanh co dẫn Trung và Nhân vào một khu vắng lặng. Họ vừa đi vừa nói chuyện, bình thường như bao đôi bạn bè khác. Nhưng dõi theo họ là đôi mắt của 1 cô gái trẻ tuổi với mái tóc ngắn đến vai ẩn khuất sau những góc khuất.

    Cuộc nói chuyện cùng Hoàng làm tâm trí Châu hơi rối loạn. Nhưng cô tìm được sự bình tâm của mình trong khi theo những làn gió cuốn dọc theo chiếc xe đạp cô cần theo. Trong suốt cuộc đời của mình, Châu luôn tìm cách để mình bình thường nhất, cả về tính cách lẫn ngoại hình. Cô không hẳn xấu xí nhưng cũng hiếm người để ý tới cô. Trong số ít những kẻ đó thì chẳng ai có đủ 1 quyết tâm mạnh mẽ để lay động cô. Lâu lắm rồi Châu mới có lại cảm giác này, nhưng niềm tin của cô không cho phép cô suy nghĩ về điều đó

    Hành trình nhanh chóng dẫn bọn họ tới 1 khu nghĩa địa, rời xa những ngôi nhà và những dòng người qua lại. Cảm giác của Châu ngày càng nặng nề hơn. Không khí thấm đẫm mùi phép thuật. Một thầy pháp gọi xác có lợi thế khi ở gần nơi cung cấp vũ khí cho hắn. Châu thoáng thấy tởm lợm trong lòng. Xác sống chỉ du nhập nơi đây khoảng 200 năm trước theo chân nhưng thầy tế gọi xác đầu tiên, chúng không nguy hiểm hơn những sinh vật bản địa là bao. Nhưng việc phải đánh với thân thể 1 người chết không phải dễ chịu gì. Đôi khi chúng không kịp biến dị mà vẫn giữ nguyên hình dạng trước khi chết, như thế chẳng khác gì đánh với người bình thường. Châu khẽ nắm vũ khí bên cạnh mình, việc phải đánh với xác nhưng người chết ở đây dường như là việc không tránh khỏi. Nhân cũng cảm thấy chuyện đó nên cậu ta có vẻ căng thẳng khác thường.

    Nghĩa địa không hề dài, nhưng sự chờ đợi căng thẳng làm cho hành trình lâu 1 cách bất thường. Ngay cả Nhân cũng sẵn sàng cho mọi chuyện

    Chẳng chuyện gì xảy ra cả

    Mọi việc vẫn yên bình như nó vốn có, trong mắt 1 số người nào đó

    Châu dõi mắt theo 2 người bạn quẹo qua khúc quanh cuối cùng vượt qua bãi đất trống được che chắn bởi những hàng cây bạch đàn cao vút. Từ khu này trở đi bắt đầu xuất hiện những ngôi nhà thưa thớt. Tên thầy pháp đã khôn ngoan không tấn công giữa chốn đông người, nhưng hắn cũng không tấn công lúc vắng lặng.

    Kế hoạch dụ địch ra đã thất bại. Có vẻ như hắn không hề có vẻ nóng vội như lời kể của Kenvin. Hoặc là hắn đã tìm sai người. Giờ Châu không thể đoán được gì. Nhưng cô biết trong những ngày tới cô sẽ không nhàn hạ gì, cần phải giải quyết nguy cơ trước khi nó tìm cô

    Châu ngừng lại đợi 1 chút để không thu hút sự chú ý. Khi Trung về nhà an toàn cô sẽ gặp Nhân để bàn kế hoạch canh gác. Ý nghĩ đem bí mật của Thuận Thiên Kiếm tiết lộ cho Trung có vẻ cũng khả thi. Mấy tháng quan sát chẳng đem lại cho cô kết quả gì ngoài việc khẳng định cậu ta cũng là người tốt. Chẳng ai có thể biết khi có sức mạnh thì con người nhu thế nào cả. Mà cái Châu cần là củng cố được sức mạnh mình có càng nhiều càng tốt. Thế giới phép thuật ngày càng bất ổn, theo những thông tin cô cóp nhặt được từ nguồn tin của mình. Sự xuất hiện của The Sin làm tồng hội phép thuật thế giới rối loạn. Họ chẳng có thời gian quan tâm đến những lực lượng pháp thuật địa phương vốn luôn cố gắng tránh tầm kiểm soát của họ. Lực lượng của chia ra khắp các nước lớn, bỏ quên những nơi khác. Châu vốn cũng không tin tưởng vào họ, có lẽ vậy tốt hơn.

    Quãng đường phía trước có vẻ an toàn. Chẳng có gì xảy ra cả. Có vẻ Nhân và trung về nhà an toàn. Châu tiến vể phái trước thông qua những hàng cây che giấu mình.

    Châu đã đúng. Nhân và Trung về nhà hoàn toàn an toàn. Nhưng cô thì không

    Một bóng xám khổng lồ lao từ 1 góc khác lao thẳng vào Châu

    Tình hình giống như ban sáng, nhưng thứ này nhanh hơn nhiều

    “ Cuối cùng cũng tách được ngươi ra” Một giọng nói khò khè vang vọng trong không gian nhưng không biết nó từ đâu

    Con quái vật vươn bàn tay dài đập thẳng lên đầu Châu

    -------------------------

    Châu không đủ nhanh để kịp thời nhảy sang chỗ khác, Nhưng cô vẫn đủ nhanh để dùng vũ khí của mình đỡ cú đánh ác liệt đó
    Sức mạnh của cú đánh làm cô văng vào cái cây đằng sau . Bỏ qua cơn đau ác liệt hoành hành đằng sau cái lưng của mình, cô vung thẳng 1 cú đánh vảo điểm mà kẻ muốn đánh bồi sẽ tới

    Cú đánh rơi vào không khí. Khi cô đứng lên lấy thăng bằng và định thần lại, con quái vật vẫn đang bò một cách quái dị xung quanh cô mà không hề tấn công , giống như 1 con méo vờn miếng mồi ưa thích của nó

    Tay chân nó có vẻ dài một cách quá cỡ so với thân hình bé nhỏ. Ở cái nơi gọi là khuôn mặt chỉ có cái miệng rộng đỏ lòm không hề có lưỡi và một con mắt màu vàng quái dị dưới 1 chiếc sừng cao màu xanh.Dọc theo sống lưng , những cái gai mọc lên san sát sắc bén một cách khác thường. Nó gần như to gấp ba lần người bình thường

    Cô biết nó, nhưng chưa hề gặp nó. Những câu chuyện của nó lan truyền theo những kẻ vãng lai đến vùng đất này mang theo sợ hãi khôn cùng. Một thứ quái vật đủ mạnh để chắc chắn nó không xuất hiện ở nơi đây. Một thứ chỉ có thể do kẻ khác mang tới

    Kẻ- ăn -xác, con quái vật không thể chạy thoát là cái tên họ gọi nó. Sức mạnh của nó vượt xa cả nhưng người như Châu. Lớp da mảnh mai bền chắc hơn cả môt con quỷ trâu già nhất, đủ để tránh những cú bắn trên mức bình thường của Châu. Những giác quan ẩn cùng tốc độ hiếm thấy khiến no cưc6 kỳ linh hoạt hơn lũ quỷ bình thường. Có những lời đồn chúng có thể dùng phép thuật, 1 thứ cực kỳ xa xỉ đối với những con quỷ nơi đây

    Đây là 1 trận khôn cân sức đối với Châu, cô cảm nhận được sự yếu kem rõ ràng của mình trước thứ khủng khiếp đó

    Nhưng đó không phải là điều quan trọng, cô chỉ cẩn tìm kẻ điều khiển nó và hạ hắn trước khi thứ kinh tởm này đụng đến cô. Thể lực cũng như khả năng cận chiến cô vượt xa bất cứ tên thầy pháp cô từng găp nào

    Vấn đề là hắn ở đâu. Cô không thể thấy bất cứ 1 dấu hiệu nào chứng tỏ có người xung quanh. Cô đã quan sát rất kỹ mà

    “ Từng đứa từng đứa một, ta sẽ giết từng đứa đền khi có được thanh kiếm”
    Giọng nói vẫn tiếp tục rền vang trong không khí




    [/SPOIL]
     
  17. phanthieugia

    phanthieugia Moderator Moderator Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    12/4/08
    Bài viết:
    14,292
    Gã thầy pháp điều khiển Kẻ Ăn Xác có lẽ sử dụng thuật tàng hình :-?
     
  18. bimbopro

    bimbopro T.E.T.Я.I.S

    Tham gia ngày:
    23/10/10
    Bài viết:
    535
    Có thể:D

    giông như bên FOE, trận này không cân cho Châu tí nào
     
  19. Axetylen

    Axetylen C O N T R A

    Tham gia ngày:
    28/1/11
    Bài viết:
    1,840
    Nơi ở:
    Milky Way
    Woaw, đối thủ ấn tượng quá. Tâm lý của Châu cũng tốt nữa, tốt theo chừng mực 1 bà cụ trong lốt thiếu nữ. Vì tình cảm cho dù nồng nàn mãnh liệt nhưng cũng chỉ có thể làm lay động Châu 1 chút, cả cuộc đời cô dường như đã để dành cho việc tiêu diệt cái ác.

    Mình không dám đoán kết cục của trận đánh này, vì bạn tả đối thủ kinh khiếp quá, tựa như các boss trong Resident Evil. Việc chúng ta có thể làm bây giờ là chờ Châu nâng cấp súng ống đạn dược lên để chiến ó, tuy vậy, nó đã không chết cả ngàn năm qua, chẳng có lý gì gặp Châu nó sẽ chết.

    [spoil][​IMG][/spoil]
     
  20. bimbopro

    bimbopro T.E.T.Я.I.S

    Tham gia ngày:
    23/10/10
    Bài viết:
    535
    Sao cậu kiểm được cái ảnh giống y tưởng tượng của mình thế:x

    Mình hay đọc, xem vớ vẩn nên vác các chi tiết ở game khác vào, con này chính xác từ RE vào, chỉ có điều mình đọc cốt truyện rồi tự tưởng tượng ra chứ không chơi game

    Con này thuộc loại quỷ rất mạnh, solo Châu không có cửa, nhưng Châu cũng đã sống ngót ngét hơn ngàn năm rồi, tuy sức mạnh không bằng nhưng cô vẫn còn đầu óc, đó là thứ làm con người vượt trội quái vật

    Tiết lộ luôn là giết tên điều khiển là xong, nhưng quan trọng là giết thế nào cơ, vì có thấy hắn đâu:-"

    Những thứ thật sự nguy hiểm là những sinh vật biết suy nghĩ thấu đáo, nếu ai đọc kỹ sẽ thấy những con sói ở chap đầu không ngẫu nhiên được miêu tả kỹ thế đâu

    Ở battle mode thì châu luôn luôn già dặn, nhưng normal mode thì cô nói chuyện có vẻ bình thường, âu cũng là một điểm yếu của mình, mình là con trai và ít giao tiếp lắm nên không có cái nhìn chính xác về tính cách phái nữ. Sẽ cố sửa trong những chap sau, tạm cậu cứ chấp nhận vậy đi
     

Chia sẻ trang này