Chả có j đâu mà stress, thật. Vì stress hay stress hơn nữa thì nó vẫn thế, éo thay đổi đc thực tại mà chỉ hại não thêm. Mà đi dân quân ở đâu giờ giấc ntn, ăn xài bn cơm trưa cf thuốc lá nhậu nhẹt , nhà có bao nhiêu ng ghi luôn còn tính Kể toàn đau vs khổ thì kiểu vào đây sắm hồ phao mà bơm than thở vào r bơi trong đấy mãi thoát ra kiểu j ? 3 cái thể loại ng yêu vs bạn bè khi m khó khăn mà nó chim cút hết thì thật ... nghĩ đến làm cái vẹo j cho phí nơ ron thần kinh ? Biến sớm và biến nhanh còn phải ăn mừng ấy chứ - đở tốn công trao thân gửi phận các thể loại r đến lúc đùng 1 cái cho ăn backstab thì đau vkl lại vào đây làm topic. Lẩn quẩn ứ thoát ra đc vì kiểu sống toàn vì ng khác chả bao h sống vì m và gia đình. Ko có bạn k có ng yêu thì chết ngay đc chắc, cái bọn giòi bọ ấy thì tiếc cái j. Đời bớt đi 1 đứa khốn nạn thì mình thêm đc 1 quỹ thời gian ( đáng ra dùng để xây dựng mqh vs nó ) để mà làm việc j có ích hơn, ấm cho cái thân mình - cho mẹ mình. Tốt thế mà còn buồn cái j ? Càng bỏ đi thì tốt quá, đỡ tốn công căng não mà lọc vs chả đề phòng, thử thách các kiểu. Thời gian quý lắm đừng dùng nó cho những ng ko đáng và những việc k có kết quả. Giờ càng phải sống, càng phải thành công để bọn nó phải tức lồi mắt ra chứ ngồi đấy mà stress . Đời thay đổi khi ta thay đổi.