Mọi sự bắt đầu từ khi học trò của lớp quay qua gạ iu nhau để tốt nghiệp… này có phải là bệnh thành tích k?
Các phú bà cho hỏi... Số là, kẻ nghèo hèn này năm ngoái có nhảy việc vào 1 công ty nho nhỏ, do tính chất công việc nên thường phải nói chuyện, nhắn zalo với 1 bé đồng nghiệp... lúc làm thì vẫn rất tỉnh táo, tuy cũng thích bé đó nhưng tỉnh táo không vướng đại kỵ "gái cơ quan", tuy nhiên do sếp ngu và hãm loz không thể đỡ được, đã rage quit. Trước khi quit cũng nói luôn là quit thì ko liên lạc gì nữa, còn gì để nói đâu, xin phép out mọi group, thì bé đó khuyên ở lại cái group nói xấu sếp (bao gồm mình và 1-2 đứa thân) để tạo nghiệp tiếp... trong đầu cũng nghĩ là mới quit thì còn cái để tám, chuẩn bị sẵn tâm lý là có ngày ko có gì để nói với nhau òi Lúc làm thì cũng hay được bé đem đồ ăn qua phòng trọ cho (trọ gần nhau 1 cách vô tình), sáng sớm được mua đồ ăn sáng cho nữa, trưa mình mua lại cho trà sữa coi như có qua có lại... sáng nay bé nt lên group kêu sáng mua đồ ăn sáng vẫn quen miệng đặt 2 phần mà nghĩ lại là mình hết làm chung nên thôi... Tóm lại là.... có nên chơi ngu lần nữa, ngỏ lời bé đó để có cơ hội nhận hậu quả mất cả bạn ko nhỉ... chứ theo kinh nghiệm hơn nữa đời người này thì 1 thằng vừa nghèo, vừa xấu, vừa giá khú đế, vừa nợ nần chồng chất như mình thì chóa nó thèm ạ. Chỗ làm này cũng xa nhà vcl luôn, cách tận ~70 Km (nên ở trọ, mà trả trọ rồi).... Cần các phú bà cho ý kiến ạ
may mới ăn l chứ xui làm gì có l mà ăn mà theo như kể thì có l gì để mất đâu mà sợ, giờ công ty nó cũng khác , nhà nó cũng xa , chỉ còn mỗi cái group chat thì sớm muộn nó cũng out , không tỏ tình ,tán thì em nó cũng tự ra khởi đời bạn vấn đề 1 năm sau là cùng thôi mà như tôi nhớ mình cũng có mấy pha ảo lòi , như đi cafe , chat đêm , tán , nhờ vả các kiểu nhin thì thấy cũng thích mình , nhưng lúc đó ngại yêu đương nên cứ như bạn , bẵng sau không liên lạc vài tháng vào check lại thấy nó đi lấy chòng rồi nói chung thòi thế nhanh lắm