Cô giáo ơi em buồn quá, tự nhiên cuộc đời em đang đẹp ,giờ lo sợ bệnh tật, thấy chán vcl, cả ngày nằm trên giường, chả muốn làm gì
Chia buồn nhé. Đi check máu à. Có gì báo anh em trong này một tiếng, gì chứ gvn bệnh từ nặng đến nhẹ, nan y hay sida đều có.
Hiện giờ đang ở nc ngoài hay vn? Thực ra dù ở đâu thì tầm này hồi đó t hay nằm đọc truyện r quên béng mọi chuyện đi, lúc bv báo kết quả t mới nhớ ra là bản thân còn kết quả xét nghiệm tế bào á. Lúc ấy t còn xác định ác tính là k chữa luôn, chơi cho hết thứ để chơi luôn đó. Nhưng cậu còn cả tương lai thì nếu trvia có thể chữa thì cố chiến đấu xem. Chị dâu tớ giai đoạn 2 xạ trị xong h về di làm bt rồi này. 3 tháng đi ktra 1 lần thôi.
Nghĩ nhiều về những tham vọng tương lai, nhìn lại những nỗ lực trong quá khứ .Thấy cuộc đời sao mong manh quá, tự nhiên thấy sống phí phạm quá
Tầm này nói lạc quan lên thì 90% cậu cũng k lạc quan nổi, nhiều khi sẽ có suy nghĩ tiêu cực là "phải rơi vào hoàn cảnh này mới hiểu cậu đang mệt mỏi lo sợ thế nào". Tớ cũng từng có giai đoạn như vậy, nên có lẽ tớ hiểu đc 1 phần nhỏ. Hơi khác cậu chút là tớ sống không mục tiêu, không lý tưởng, chỉ thích tận hưởng những ngày còn thở thôi nên gặp chuyện tớ bình tĩnh hơn chút. Cùng lắm thì đi. Nhưng khi bắt đầu làm hồ sơ nhập viện tớ lại bình tĩnh nhiều hơn và nghĩ về các phương án nếu tồn tại thì sẽ sống tiếp ntn. Mọi thứ sẽ ổn thôi. Buồn chán quá thì add fr fb tớ, có gì tám chuyện cho qua ngày