Xem phim của anh Châu mà không cười nổi thì có thể coi là thất bại rồi đó. Nội dung thì chưa bàn, xem trích đoạn này để biết sự khác biệt giữa "thần thái" của các nhân vật: Trong phim bồ (tương lai) anh Châu là công nhân nghành hạng sang, do phải lòng anh Châu rồi ngủ với ảnh một đêm, anh Châu vật vã lo lắng vì sợ không trả đủ phải moi hết tài sản ra trả, cô bồ nhìn thấy tiền thì rất là thất vọng vì người ta xem mình như công nhân nghành ăn bánh trả tiền nên tức giận cầm tiền bỏ về, nhưng vẫn có chút luyến tiếc, bắt đầu so sánh từ đoạn này, lúc đang đi thì vẻ mặt cô bồ buồn chán như sắp khóc (con Như Mộng thì mặt cứ đơ đơ), lúc anh Châu gọi lại thì mặt cô bồ tỏ ra bối rối, có thể mang chút hy vọng (con Như Mộng thì cứ cười cười đơ đơ), rồi lúc nghe anh Châu hỏi không đi làm có được không thì mặt tỏ ra bất cần nhưng vẫn lộ vẻ vui mừng (con Như Mộng thì cứ cười cười từ đầu đến cuối nên...), lúc chào tạm biệt thì mặt rất tươi cho thấy ngoài mặt giả vờ như không quan tâm chứ trong lòng rất hạnh phúc, nhưng cũng đượm buồn (con Như Mộng thì cười như kiểu khinh bỉ vậy). 1 đoạn ngắn gần 1 phút là đủ thấy sự chênh lệch giữa trình độ 2 bên rồi. Còn những cảnh xúc động trong phim cũ thì đoạn tôi nuôi cô ở trên là kinh điển rồi, ai từng xem qua phần 1 nhất định không thể quên, đoạn cô bồ dù bị khách đánh đập hành hạ vẫn nhất quyết không tiếp khách, đoạn anh Châu lên voi xuống chó, từ diễn viên đóng thế quèn được nâng đỡ lên nhận vai chính nhưng chưa kịp diễn thì đã bị lấy lại, coi cảnh ảnh không muốn buông xấp kịch bản mà thấy tội, cảnh ảnh diễn vai Doãn Thiên Sầu đầy nước mắt và nước mũi...ủa chết mẹ hình như lộn rồi. Nói chung bộ cũ có nhiều đoạn ấn tượng khó phai vì nó độc đáo, còn bộ mới hầu như đ có gì đáng để nhớ cả.
Xem mà không tin nổi đây là phim ctt, từ đầu chí cuối là miêu tả độ hâm dở của em main và lặt vặt các tình tiết gây cười khi ẻm đóng vai quần chúng (nhưng mà éo thấy buồn cười). Từ conquering the demons, mermaid kém dần đều thì cái phim này là điểm rơi phong độ quá sâu luôn.
từ hồi không đóng phim nữa mình chỉ nuốt đc mỗi cái tây du kí của thư kì :(, phim này hài không đã, xem chỉ thấy thốn với thấm ...
Phần 1 trừ cái end rush ra cũng coi là tác phẩm đỉnh cao của ảnh (sau Tây Du Ký)...không còn là chỉ đơn thuần chọc cười lố mà kể về một cuộc đời cười trong nước mắt , dù không phải ai cũng khoái nhưng nó khá thấm .
Vcl xem phần 1 đỉnh hơn cả phần 2 . Đặc vụ an ninh đoạt oscar diễn xuất , chuẩn. @BadPlayBoy: Tôi xem ko cười nổi, thì liên quan gì đến thất bại? Có chê dở đâu?
Anh Châu nổi chính là nhờ phim ảnh hài. Anh Châu cũng từng đóng phim nghiêm túc, và chẳng ai quan tâm đến phim đó, bởi vậy xem phim anh Châu mà không thấy mắc cười chính là thất bại rồi.
Châu có nói là thử nghiệm hướng đi mới rồi. Xem vẫn còn đọng lại nhiều phân đoạn như của Ba Như Mộng. Xem giải trí ổn là được.
ko phải hài, phim 2 phần này kiểu như Châu muốn thỏa mãn, giãi bày chuyện đời chuyện nghề của chính ổng chứ hài ko phải là mục đích chính
Vớ vẩn, những cái phân đoạn trong phần này tôi xem thấy thốn và hơi buồn khi mà trong phim trường người ta hành nhau như chó, chính cái hài của CTC + vẻ mặt của nữ chính khi đối mặt với bạo hành, làm tăng cái khắc nghiệt ấy lên nên tôi mới thấy thấm và ko thấy buồn cười.
Nhưng mà bạn ơi, con Như Mộng trong phần này nó thảm còn không bằng 1 góc so với anh Châu trong phần cũ nữa. Trong phần 1 anh Châu là một diễn viên có tài (anh dạy cho đám côn đồ diễn để đi trấn lột, anh dạy người ta làm công nhân nghành, khả năng diễn xuất của anh cả đạo diễn lẫn chị đại đều phải công nhận), nhưng do anh không nổi tiếng nên bị dìm hàng, tiền thì đ có, lại còn đi làm phúc lợi (dạy diễn xuất miễn phí, thấy người già bị trấn lột anh cho tiền người ta, nói chung là có cống hiến cho đời). Anh bị hành như chó, bị đánh cũng không dám biến sắc (lúc đóng vai xác chết), bị thui lại còn bị chửi làm như là do lỗi của ảnh (cảnh đóng thế chị Đai), đã vậy diễn hoàn toàn không lương, đến cơm hộp còn đ được ăn. Thế mới xứng với câu "bị hành như chó", mà anh còn đ bằng con chó nữa (chó nó còn được ăn cơm). Người ta xem vừa thấy hài nhưng vẫn thấy thấm, đấy mới gọi là thành công của anh Châu.
Hồi coi cái tiên cá đã tệ rồi phim này còn tệ hơn, ít ra tiên cá nó còn có đoạn 2 anh cảnh sát khá bất hủ - Hài chỉ đc 1 vài phân đoạn, thua x10 lần p1 - Bi làm chưa tới, chả đoạn nào đẩy cảm xúc lên hết tầm, kha nhất chỉ có đoạn 2 ông bà rưng rưng cuối phim, tuy nhiên cảnh đó vẫn thường ko có gì đột phá, kiểu tình mẫu tử này xem suốt - Nam nữ chính diễn nhạt, ko hề có tí thần thái nào, chả bù cho Trương Bá Chi ngày trước, cái clip ngắn phía trên chỉ nội đoạn em ấy vừa vui vừa khóc trong xe nó hay x100 lần cả bộ phim này, diễn khá nhất là ông bố già - Bộ này cảm tưởng anh Tinh làm chỉ để cho khán giả biết cái quá khứ khổ cực của mình trước khi bước lên đỉnh vinh quang như bây giờ, ai fan anh Tinh cũng biết ảnh hồi đó từng đóng vai quần chúng mấy năm liền, mấy anh em cùng khoá như Lương Triều Vỹ đều nổi tiếng hết thì ảnh vẫn còn lẹt đẹt đóng mấy vai lẻ tẻ
Thôi cũng như cái bóng kéo dài của anh Tinh thôi, hoàng kim đã qua lâu rồi. Kung Fu Hustle, Đội Bóng TL, Thần Anh, Tây Du... vẫn là kinh điển mặc dù là quá khứ
Kungfu Hustle là đỉnh cao cuối cùng của anh Tinh rồi. Sau đó CJ7 thì bi nhiều quá, TDK 1 thì thiếu anh Tinh nên ko thấy hay lắm, từ MNN đổ đi thì ko còn xem nữa....
Dòng phim hài hk gần như chết hẵn , h anh Châu có quay lại đóng cũng khó mà kéo lại dc thời hoàng kim .
Mình có coi lại phim mấy lần và chú ý 1 số điểm, anh em ném gạch mình xây nhà nào, mình post trên GVN trước rồi up facebook
Mấy cái chú ý xàm xí đú của bác tôi đã phân tích từ trước rồi, và cũng đ muốn nhắc lại nữa. Chỉ thắc mắc Lý Tử Long là thằng mả mẹ nào thế?