từ ngày bobo nằm chung giường nhưng vẫn là bạn ở Đà Lật thì có vẻ lời nguyền bắt đầu, dạo này đi đâu cũng thấy lời nguyền này
Đi Phan Thiết đi, thiên đường resort, chủ yếu là nằm phòng xoạc nhau thôi, chứ ra Đà Lạt thành phố tình yêu, mộng mơ đâu ko thấy mà toàn thấy lạnh rét ko làm gì được.
Kỷ niệm lần duy nhất đi lên đà lạt ra mắt nhà nyc ... mất mẹ 1 chai chivas 12 năm 2008 lúc đó giá 1 củ 2, rách thêm đôi giầy 2 củ. Và sau đó là chia tay vì em nó đã meu đồ cưới thằng khác chưa đầy 6 tháng sau. Quen biết nhau tổng cộng 7 năm trời... Nên nếu có điều gì đó để nói về đà lạt, tôi chỉ có 1 câu thôi: #dmdalat
Năm nào cũng lên Đa Lạt. Cầu hôn cũng ơ trển. Mà lạ là năm nào lên cũng thử tư thế lạ :v. Xưa thử anal cũng là trên ĐL vì cao hứng, fail lòi. H cứ nhắc anal là bi vơ chửi
Tin máy cái lời nguyền này mà ko đi thì coi như bỏ qua cơ hội cùng nhau đi tới cái nơi đẹp nhất VN này rồi
tối mai ta lên xe rồi , để đi về rồi truyền kinh nghiệm cho nhé t cũng sợ lời nguyền mà suy cho cùng nguyền hay ko cũng do mình nên quất sợ loz gì dăm ba cái lời nguyền nhảm nhí