DƯỚI BÓNG CHIỀU TÀN Ngẩn ngơ dưới bóng chiều tàn Em ngồi lặng lẽ đôi hàng châu sa Hồ thu cành rũ la đà Ngọn hiu hiu thổi, ngân nga nỗi niềm... Hôm kia nhẹ lướt xuôi thuyền Lững lờ êm ả về miền thênh thang Nước gờn gợn sóng tơ vàng Từng cơn nhấp nhố, mơ màng vấn vương Ngờ đâu gió lộng cuồng phong Kéo ngàn u ám phủ lên biển tình Khiến trăng giữa độ lung linh Bị mờ che khuất, nghẹn hình chơ vơ Luyến lưu tha thiết đợi chờ Giờ đây héo hắt bên bờ hoàng hôn Ngước nhìn phiến tụ hàn sương Bao nhiêu giọt nhỏ bao buồn bấy nhiêu Xuân thắm nay, hoá nhạt chiều Lời duyên ước hẹn biến diều đứt dây Để rồi dưới bóng heo may Cung đàn rỉ rả, lắt lay mảnh hồn… Thẫn thờ da diết héo hon Bâng khuâng tấc dạ, đau lòng nhớ thương Đành thôi rã cánh uyên ương Dòng sông đôi ngả, nẻo đường ly tan. 15/12/2017 Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) NHẤT LANG THƯ QUÁN (Nơi Tinh Hoa Thơ Ca)
GẶP LẠI CỐ NHÂN Hai mươi đăng đẳng năm dài Từ ngày ly biệt tình say rã rời Em sang bến ấy còn tôi Về chôn xác mộng đầy vơi nỗi niềm... Đêm nay chợt gặp lại thuyền Nửa sầu tan tác, nửa duyên quay hồn Hoa xưa giờ tím hoàng hôn Tình xưa bới đất chập chờn bóng lay Châu sa giọt vắn, giọt dài Em buồn kể lại chuỗi ngày đau thương Đẩy đưa rơi cảnh đoạn trường Mộng tình vỡ nát, vấn vương trọn đời Phải đeo vách núi chơi vơi Bên lồng lộng gió, bên mòn mỏi tay Tâm tư mãi nặng u hoài Luyến lưu dĩ vãng, đoạn đoài hồn em Em về mang áo con tim Năm xưa may sẵn chờ tìm tặng anh Ly tan em giữ để dành Mỗi khi nhung nhớ ngắm anh trong này Giờ gặp lại, nghẹn trao tay Anh hãy nhận lấy, tháng ngày tình em Dẫu cho nát cánh thuyền duyên Hồn yêu mãi sống tận miền thênh thang… Hỡi ơi! Một mảnh trăng vàng Năm xưa rực sáng trên hàng cây xanh Giờ đây trải bóng lên cành Cành khô trụi lá ánh đành loang xa. 22/12/2017 Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) NHẤT LANG THƯ QUÁN (Nơi Tinh Hoa Thơ Ca)
ĐÀNH NHÌN MÂY BẠC Có lẽ giờ đây nẻo cuộc đời Em không còn nữa cảnh chơi vơi Sớm hôm khắc khoải, sầu xa vợi Man mác tâm tư, dạ rối bời, Chẳng còn khoảng trống của chơ vơ Để mảnh hồn thương tím đợi chờ Kéo ánh sao trời đan nỗi nhớ Mượn luồng gió thoảng lảy dây tơ Thôi hết miên man những xế chiều Nghẹn ngào, chua xót chuyện tình yêu Dấu chân dẫm nát bờ hiu quạnh Đầy rẫy sương đeo giữa ngọn khều Cũng không còn nữa thẫn thờ vương Thỉnh thoảng hồ thu gợn sóng buồn Trên khói lam tàn trôi diệu vợi Dưới niềm da diết, vọng về phương... Ta trở trăn nghiêng, dấu hỏi thầm Cũng rồi cứ mãi dạ băn khoăn Biết em trời ấy vườn hoa nở Hay gánh lo toan, nặng tiếng đàn? Ôi! Ai gieo khúc nhạc lâm li Khiến kẻ trầm nghe thổn thức vì Ai kéo trăng tình treo cửa mộng Để người tỉnh giấc đọng bờ mi... Đành thả xuôi tay, nhẹ mảnh hồn Bước vào cận mé bóng hoàng hôn Ngửa nằm, ngước mặt nhìn mây bạc Vắt vẻo không gian chữ mất còn. 23/4/2023 Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) NHẤT LANG THƯ QUÁN (Nơi Tinh Hoa Thơ Ca)
DƯỚI BÓNG ĐÊM ĐƠN Bầu khuya khối lạnh co thầm Ngoài hiên gió thoảng, lăn tăn ánh mờ Nhện chiều mỏi sức giăng tơ Thẫn thờ ngóng đợi, vật vờ sương đêm... Nỗi buồn trống vắng không tên Thả vào mảng trắng tìm quên...cái gì Phút giây rút sợi thầm thì Vắt ngang chính giữa bờ mi lạnh lùng Đàn thu bụi bám, dây chùng Phủi sơ cầm đỡ, lắc rung giải sầu Mặc kia âm nghẹn tiếng nhàu Cũng khuây khỏa chút bể dâu đổi dời Bao năm xúc cảm đầy vơi Cánh hồn xoải rộng lưng trời thênh thang Canh thâu tắm ánh trăng vàng Ngày vui gió hú, dặm ngàn say bay Chuyện đời thế sự trần ai Quay cuồng lắm nỗi, thôi này gác qua Dưới nắng tà, nhẹ la đà Ngắm cành đọng giọt, ngân nga câu thề... Giờ đây chạnh thấy mỏi mê Cũng vừa lối ngõ tứ bề rêu phong Mênh mang thò tận đáy lòng Kéo lên một sợi chỉ hồng buộc tim Chỉ buồn lặng lẽ nằm im Từ từ vụn vỡ bên thềm gió đưa Dàu dàu ngước mặt canh khuya Hướng vào diệu vợi, tợ là mây trôi... 25/4/2023 Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) NHẤT LANG THƯ QUÁN (Nơi Tinh Hoa Thơ Ca)
MÒ TRĂNG ĐÁY HỒTrầm ngâm lặng ngắm xế tà Lan man nỗi nhớ, xót xa não nề Gieo chi tiếng hẹn, câu thề Để rồi dang dở, lê thê dạ buồn... Vườn chiều nhánh rũ, tàn hương Tình xa ngõ khép, tơ vương lỡ làng Trái ngang, lỗi nhịp cung đàn Âm vang vẳng vọng, ngỡ ngàng gió mây Ảnh hình, kỷ niệm cùng Ai Chập chờn lởn vởn, kéo dài tâm tư Bước chân dẫm dấu thẫn thờ Bao nhiêu loạng choạng, bấy quờ quạng đau Canh khuya trăng bạc mái đầu Lửng treo vành khuyết gợi sầu, sầu thêm Phiến cành đọng giọt sương đêm Nghiêng mình rỉ rả bên thềm quạnh hiu Tre oằn rung lắc nhành xiêu Nhẹ rơi mấy chiếc tiêu điều, héo hon Dưới gò tiếng dế nỉ non Từng cơn lách tách như hờn tiễn đưa... Ngẩn ngơ hồn thả cũng vừa Màn đêm đẩy khuất vòm thưa nắng chìm Đàn trỗi nhịp, nhạc con tim Giữa cảnh im lìm, cứ mãi ngân nga Đứng lên cất ảnh ngọc ngà Vào sâu thăm thẳm để mà...bâng khuâng Em giờ rẽ bến đò ngang Còn tôi cũng vẫn mò trăng đáy hồ. 26/4/2023 Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) NHẤT LANG THƯ QUÁN (Nơi Tinh Hoa Thơ Ca)