Chả thấy sáng tạo thêm được chỗ nào. Những chi tiết bạn viết ra thì quá chán copy paste có lẽ sẽ hay hơn.
Thật ra ko hiểu bạn chủ topic đọc history hiểu đc mấy phần, riêng đoạn cho Illidan ko khác tôi tớ của Arthas là mình đủ hiểu :O)
bạn sky không chịu đọc hết mà cứ thích quăng tạ sớm.mình đang viết về đoạn thằng illidan đang muốn lật đổ arthars kìa @sega: mình đã nói là lúc đó anti chưa thành demon hunter rồi mà
arthas đấm nhau với illidan 1vs1 dưới chân ice crown gần như bất phân thắng bại mà trong truyện cứ như về chơi hết campaign đi
trong game war thì lúc nào illidan mà ko mạnh hơn arthas(trừ 1 vài map do mấy thằng ngưỡng mộ athars làm ra thôi )
lần đầu chạm trán, illidan chưa lấy dc skull of gul'dan, chưa hóa meta mà đánh nhau với arthas đã liên miên ko ai hơn ai dc rồi éo hiểu về sau papa lich king truyền công lực kiểu gì mà uýnh thắng dc
Fearless girl-Luna INTERLUDE Hắn tức giận... Hắn thực sự tức giận Con sói màu tím chưa bao giờ thất lạc con mồi, không thể giữ được vẻ lạnh lùng thường thấy. Đôi mắt của hắn đỏ lên như hai đốm lửa trong bóng tối Những giọt nước dãi tanh ngòm rỏ xuống sàn, tiếng gầm gừ quái dị của hắn thay cho một lời cảnh báo nguy hiểm... -Grào !!! Bọn mày biết bọn mày đã làm gì không?! Vật săn và thú săn mồi có một quan hệ mật thiết. Con thú săn mồi muốn con mồi của mình an toàn và nguyên vẹn, chúng căm thù những kẻ hớt tay trên... Lycanrope là một kẻ như thế, hắn không còn giữ nổi bình tĩnh khi thấy con mồi của hắn đột ngột biến mất, chỉ để lại hiện trường là hai tên lùn tịt đang cười hô hố... -NÓ Ở ĐÂU!!! Lycan gầm lên điên loạn, miệng hắn há rộng đủ để nhét vừa cả hai tên yêu tinh bé xíu kia một lúc. Nhưng... -Ha ha ha, mày thấy lão già này không, mũi lão đỏ như cà chua vậy... - Một tên lùn cười sằng sặc khi nhìn thấy vẻ mặt tức giận của Lycan... Thực tế, mũi của hắn đỏ, nhưng đó là màu đỏ của máu chứ không hiền dịu như cà chua... Ngay lập tức, tên đó bị một cái tát khiến cho cái mũi nhọn dài bị lệch hẳn sang một bên. -Khặc khặc, mày thấy không, đừng trêu chọc người bạn này. Ông mũi to ơi, ông có muốn bay cùng chúng tôi không? - Tên kia cười còn to hơn, như thể Lycan là bạn hắn vậy. Hắn không thể hiểu chuyện quái dị gì đang diễn ra, nhưng hai con quỷ con này rõ ràng không bình thường về đầu óc. Bọn chúng đồng thanh hô lớn: -Thắt dây an toàn nhé ông mũi to...Ba, Hai, Một... !!!!!!! Uỳnh!!!!!!!! !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!! ..... INTERLUDE OUT Hm.... Hm... “Ta đã chết hay còn đang sống? Sao ta cảm thấy nhẹ bẫng thế này... Vì sao ta không còn cảm thấy đau đớn...” Magina không còn cảm giác... ý thức của anh trở lại chậm rãi như thể nó đang tập hợp lại từ nhiều mảnh vụn... “Cái gì phía sau đôi mắt của ta... Thiên đường hay địa ngục...” Những dòng suy nghĩ yếu ớt... Cơ thể cậu thoải mái như được nâng đỡ bởi hàng ngàn ngọn gió... “Ta chưa thể chết....” “Ta còn nhiều điều phải làm” ... Cậu mở mắt. -Ah.... đây là... Magina còn sống, nhưng cậu không ý thức được điều gì đã xảy ra. Cậu đang nằm trong một hồ nước đầy ánh sáng, những giọt nước dường như không hẳn là chất lỏng, nó óng ảnh và bay bổng như thế những hạt ánh sáng vậy.... Cậu dần dần nhớ lại... Đúng vậy. cậu đã bước vào hang động này và đụng độ với một con nhện khổng lồ. Chính xác là một đàn nhện nếu tính cả đám con của nó, sau đó “may mắn”thoát được khi chỉ bị gãy một cánh tay. Tất nhiên, cậu gọi đó là may mắn, vì không lâu sau đó một con kiến khổng lồ khác đột ngột hiện ra giữa khoảng không, đánh nhau một trận nhừ tử với cậu trước khi lại một lần đột ngột biến mất giữa không khí. Ngay khi kiếm được một vị trí khá kín đáo để chữa thương thì một vụ nổ khủng khiếp xảy ra ngay chỗ ngồi, và cuốn trôi cái xác tàn tạ này đi... Nhưng... Magina nhìn lại những vết thương, chúng gần như đã được chữa lành hẳn... Cánh tay gãy cũng đã lành lặn, cảm giác cũng dần dần phục hồi. Tự cấu vào má mình một cái, cậu rú lên thay cho lời xác nhận “À, như vậy là ta không mơ”... Magina đứng lên, ra khỏi hồ nước kì lạ kia, quần áo của cậu bê bết máu, nhớp nháp và dính vào cơ thể .. những khớp vẫn còn hơi cứng nhưng không còn nhức nữa. |Có vẻ như ta may mắn khi rơi vào đúng nơi này” Magina thầm nghĩ, đồng thời cởi đồ ra định giặt lại. Mỗi chiến binh cần phải chú ý tới trang phục của mình, không phải là vấn đề về thẩm mỹ, nhưng một bộ đồ nhớp nháp và dính vào cơ thể đôi khi sẽ lấy đi tính mạng của họ. Suy xét lại tình hình hiện tại, cậu cần phải có một kế hoạch rõ ràng hơn là hùng hục xông vào hang động như lúc đầu... Chợt.. -Á... anh.... -Ai!!!! - Magina gào lên bất ngờ khi nghe thấy tiếng nói không ngờ tới... Magina quay lại về phía tiếng nói, rồi há hốc miệng, không tin được vào mắt mình. Ngay trong lòng hang ổ của quỷ, nơi được xem là khắc nghiệt nhất ngay cả đối với một Demon Hunter, có một người đang sống... Và hơn nữa, đó là một cô gái, xinh đẹp đủ để khiến tất cả những cô gái khác ở cả lục địa phải ganh tị... Tuy nhiên, dường như cô phát âm không được rõ ràng, như thể đã rất lâu rồi chưa nói chuyện với ai... -Anh ... Tôi là.... Tôi .. A... Cô gái vừa nói, vừa che mặt một cách khó hiểu, cô lùi lại mấy bước cách xa Magina, định quay người chạy trốn. -Khoan đã, cô đừng đi, tôi có mấy điều muốn hỏi... -Không!!!! - Cô hét lên, giọng lạc hẳn đi... đồng thời quay lưng bỏ chạy... Magina cảm thấy đầy kì lạ, nhưng hơn hết cậu cần phải xác định lai lịch của cô. Ngay khi cậu định đuổi theo, quả bóng đen đen tròn tròn quen thuộc bay vào cậu, đập cánh như ngăn cản cậu đuổi theo... -Akasha, mày vẫn an toàn! Mày có biết cô ta không? Chú dơi đập đập cánh một cách khó hiểu, nhìn cậu chăm chăm.... -... Cậu nhớ ra... Bộ quần áo nhớp nháp cậu đang mặc vẫn còn trong hồ nước... Đó là lý do... Thật đơn giản... ... .................................................. .................................................. .......... -Như vậy, cô là người của Warden Majevsong? Magina, lúc này đã chỉnh đốn lại trang phục, hỏi cô gái kia. Tuy nhiên, cậu không dảm nhìn thẳng vào đối tượng... Cô gái khẽ gật đầu, đã bình tĩnh hơn nhưng vẫn ngồi cách xa người đàn ông lạ mặt kia. Luna Moonfang là người duy nhất còn sống sót sau khi Illidan quyết định chôn vùi đám quân bám theo bằng cách phá sập khu đền này, gây ra tình trạng đổ nát hiện giờ. Cô may mắn hơn những người khác khi bị rơi vào hồ nước thiêng này, nhờ đó những vết thương lớn nhỏ được chữa lành đồng thời giúp cô tránh khỏi những tảng đá khổng lồ rơi xuống. Tuy nhiên khi tỉnh lại, cô không thể đi ra ngoài được khi khu vực này như đáy của một cái lọ lớn, rộng rãi và biệt lập với tầng đất ở trên. Luna chỉ lên trời như để chứng minh cho ý của mình. Những hạt lân tinh le lét thành hình vòng cung, ôm lấy một miệng hố sâu hoắm nếu nhìn từ phía trên... Việc này không tốt chút nào... Magina ôm đầu tức giận... Cậu đã bị kẹt lại tại đây, và có thể sẽ không bao giờ ra khỏi đây được trong khi còn bao nhiêu việc phải làm. “-Đồ ngu... mày mãi mãi chẳng làm gì nên hồn nếu chỉ biết đâm đầu vào chỗ chết.” Cái gì.... Tại sao hắn luôn luôn đúng... Tên quái vật mà hắn từng gọi là anh, và thậm chí cả hai vẫn cùng chung một dòng máu. Những câu nói ấy không sao dứt ra khỏi tâm trí của anh kể từ đêm hôm đó... nó như một cái đinh găm vào ký ức, đau đớn nhưng không thể thoát khỏi. Nhưng... Magina ngẩng đầu lên, mắt của anh le lói một tia sáng.. INTERLUDE Con sói bị thương Con sói đang đau đớn Nó không chỉ là nỗi đau thể xác, những gì diễn ra như một thanh gươm đâm vào sự tự cao của Lycanrope... Bị lạc mất con mồi... Bị hai tên goblin lùn tịt trêu cợt Và hơn hết, bị chính lũ hạ đẳng ấy tấn công. Lycan đi trong bóng tối. Hắn đã từ bỏ dạng hình chó sói, tuy nhiên thực tế hắn cũng không khác chó sói bao nhiêu. Nhìn cách hắn đi, sẽ không ai nghĩ hắng bị thương, nhưng cái áo khoác bên ngoài đã bay mất để lại một lớp xa thâm xạm đầy vết bỏng phủ nhận điều này. -Lũ hạ đẳng, cái mạng của chúng mày không đáng để đền bù cho cái áo của tao....tao chỉ có mỗi cái áo này thôi đó(nghèo quá nhỉ) Hắn nghiến răng gầm gừ, trên người còn vương một miếng thịt màu xanh, có vẻ của một trong hai tên ấy. Chúng đã khởi động khối thuốc nổ luôn mang bên người khi thấy không còn đường chạy thoát... Dường như, đối với sinh mạng, chúng coi như một trò đùa. “Crack” Lycan vểnh tai lên... hắn nghe thấy điều gì đó.... Những tiếng sột soạt của lớp vải, tiếng cọ của dây thừng vào vách đá.... Hang động truyền âm thanh đi rất xa... Bản năng săn mồi đưa Lycan trở về trạng thái vốn có của hắn. Hắn quên ngay những chuyện bực bội vừa rồi, bám theo tiếng động như thể một con chiên ngoan đạo tin vào thượng đế. Tiếng thở ... Nhịp thở quen thuộc... Mùi... Mùi quen thuộc... Và con sói lao vào bóng đêm.... INTERLUDE OUT Năm ngón tay bám vào vách đá.... -Ha ha ... Ta biết ta không thể chết ở đây. Cậu cười thanh tiếng khi tay cậu đã chạm vào miệng hố. Chú dơi đã lên trên, buộc dây thừng vào một nhũ đá lớn nhô lên khỏi mặt đất và đưa xuống cho cậu. Magina lúc đầu không tin lắm, nhưng chú dơi nhỏ thông minh hơn cậu tưởng, như thể nó hiểu rõ từng từ cậu nói vậy.... -Luna, cô lên được rồi! Magina nói vọng xuống dưới. Họ không thể đi cả hai người một lúc vì sợ dây bị đứt, nếu một người có thể lên được an toàn, người còn lại cũng có thể lên theo. Nhẹ nhàng đỡ Luna ra khỏi nơi mà cô bị cầm tù suốt nhiều năm trời, Magina nhìn quanh và bắt đầu thở dài: -Hôm nay như vậy là đủ. Tôi cần phải chuẩn bị ký hơn trước khi săn quỷ tại hang động này. Trong thời gian đấy, Luna, tôi mong được cô giúp. Luna tròn mắt, không hiểu rõ lắm những gì cậu nói... -Ý tôi là, cô đã ở đây lâu, có lẽ cũng hiểu được một phần những sinh vật trong hang động này. - Magina nhún vai... -Vâng, tôi có biết về chúng. Nhưng anh cần săn chúng để làm gì... Magina chợt nhớ ra.... Phải rồi, tốt hơn là anh nên giữ bí mật về chuyện này. Demon Hunter chưa bao giờ là một điều hay ho với dòng tộc Night Elf, nhất là đối với Luna, người bị chính Demon Hunter Illidan hãm hại. .. Tốt hơn ,anh nên trả lời theo một cách khác... -Á... Cậu bị lôi tuột đi bởi Luna, động tác của cô gái nhỏ nhắn ấy nhanh đến bất ngờ. Trong gang tấc anh chưa hiểu điều gì ... Viu... Một cơn gió màu đó ào qua... Trước mắt Magina là một con sói khổng lồ, đầy mùi máu Nó chầm chậm quay lại, như biết chắc rằng con mồi của mình không còn đường chạy.... Ánh mắt nhìn vào hai người bọn họ như nhìn những con sâu kiến..... -G GG G RÀO!!!!!!!! Tiếng gầm khủng khiếp... Nó không chỉ là một tiếng gầm, nó mang đầy ma lực và sức mạnh Nó ẩn chứa sự man rợ.... Magina hiểu... Nó mạnh hơn tất cả những con quỷ mà anh biết Nó tàn bạo hơn tất cả.nếu thắng hắn, anh sẽ là một demon hunter thực thụ. -Xưng danh đi, ta không đối đầu với kẻ vô danh... Một tiếng nói từ một người không ngờ tới.... Đó là điều làm Magina kinh ngạc hơn tất cả: Luna Moonfang đứng phía trước anh, kiêu hãnh và bình thảnh, đối đầu với hắn...
Arthas có cái éo gì mà Illidan phải lật đổ? Arthas nó ở Ice Crown, Illidan nó là Lord of Outland, Arthas ngon mà qua xích cổ nó về
sao làm khó người ta thế chắc ban ấy cũng không biết campaign ở đâu đâu . ___________Auto Merge________________ . truyện hay đấy đang chờ bạn up đây cố lên ^^