hồi trước trong lớp mình cũng thích 1 nhỏ,sau khi biết nó có bạn trai thì vô cùng buồn bã+thất vọng ,cuộc sống tưởng chừng như ko còn ý nghĩa,nhưng đến 1 hôm tự dưng nó nói chuyện,muốn làm bạn với mình (lúc đó cũng chưa biết con này thuộc loại cáo nên mừng lắm,dù sao cũng nhờ đó mà cuộc đời lúc đó tươi sáng trở lại).Sau 1 thời gian làm bạn thân của nó(nó nói vậy thôi chứ trong đầu nó nghĩ cái gì có mà trời biết ),thấy nó với bạn trai thân thiết mà mình muốn lộn ruột.Rồi đến 1 ngày đẹp trời,do "trời thương" nên mình đã vô tình nói lời vĩnh biệt với nó trong 1 phút thíu kìm chế. Ban đầu thì đau lắm ,nhưng dần dần nhận ra rằng nó chẳng yêu thương gì mình,rằng mình chỉ là trò cười cho lũ bạn khi cứ theo đuổi nó như 1 con cún.sau đó mình bắt đầu ghét nó ,nhờ đó đã quên hết được tình iu đầu tiên của mình
Mình giống chủ thớt:( yêu đơn phương 2 lần rồi:( Lần nào cũng là kẻ thứ 3:( lần thứ 1 để nguôi ngoai mất 4 năm, lần thứ 2 này không biết mất bao lâu để quên đây:(
Yêu đơn phương 2 người , người thứ nhất 5 năm, người thứ hai 2 năm . Cả hai đều k nói ra, giờ k còn cảm giác nữa :)
Làm được thì tốt , làm được đến mức đó thì nên đây lap thêm cái topic nữa nhé để anh coi mà còn tin cái " tình yêu đích thực " :)
nếu bạ ko nói cũng ko có kết quả gì.. thui thì nói ra đại đi bít đau ngta cũng thix bạn cứ chôn giấu như vậy ức chế lắm.. cứ nói ra, nếu cô ếy coi bạn là bạn thì típ tục làm bạn bè nếu có thể tiến xa h97n thì tất nhin la tốt rùi... nếu là t thì khi t thix ai đó t sẽ cho ng đó bít và khi tui ghét rùi thì cũng biểu hiện ra mặt lun... nếu ko sẽ bị ức chế lắm hix
thông cảm với chủ topic nhé, mình cũng vừa cho ăn quả dưa bở. Lúc đi chơi với nhau, nắm tay ra vẻ thân thiết. Nhưng thật ra nó không thèm quan tâm tới cảm giác của mình dù chỉ là chút xíu, nó chỉ để tâm tới cái thằng mà nó thích thôi. Mình làm gì cũng nghĩ tới nó, lúc nào cũng quan tâm. Nhưng nó thì chỉ xem mình như 1 thằng dư hơi, vô duyên không hơn không kém. mình đúng là 1 thằng loser không hơn không kém. haizz nản
rất khó để nói anh à có thể khi nói ra chúng em sẽ ko còn là bạn mà chỉ là 2 người quen biết nhưng giả vờ ko quen biết mà thôi vì vậy em sẽ cố gắng chờ và luôn luôn ở bên cô ấy để đc làm cô ấy vui là em cũng mãn nguyện rồi
Nói yêu đơn phương thì hơi quá :d . Thích thích cho vui thôi, ty tuổi học trò thật thơ ngây . Mới 20t
đôi khi bắt gặp dc nụ cười thật dễ thương của em...cái bĩm môi đáng yêu...của em thì lòng mình lại ko kiềm chế nổi...lúc đó chỉ biết "ước gì...". Mà đành chịu thôi chứ sao giờ, đôi khi chỉ biết ngấm lén và nhìn trộm em...đôi khi lại ghen tức với tụi con trai khác mỗi khi mà họ gần gũi nhau vui vẻ còn mình thì chỉ biết lặng lẽ đứng nhìn...lúc ấy ranh tị với tụi nó vô cùng...rồi nhiều khi mình lại dồn can đảm nói chuyện với em nhưng chỉ với câu xã giao, lúc đó lại trách bản thân mình sao mà quá vụng về ko như là mình ngày thường (chỉ đối với em)...cũng đã 1 lần chở dc em về nhà và dc thưởng 1 cái "mi gió" từ em, rồi cũng dc nhiều lần em lại trò chuyện và nhận dc những câu nói ngọt ngào từ em...thế mà mình chỉ biết lặng thinh, vẫn lạnh lùng như ko có chuyện gì xãy ra...thế đấy, biết làm gì bây giờ, mình ko dám thổ lộ và cũng sợ em biết tình cảm của mình, và càng sợ hơn nếu bị em từ chối...và, điều đáng buồn nhất là mình biết mình ko thể nào và sẽ ko bao giờ có thể quen và yêu cô ấy, cũng như mình sẽ biết rằng cô ấy chắc sẽ ko bao giờ có cảm tình gì đối với mình...đành "yêu" đơn phương như vậy mà còn cảm thấy hạnh phúc còn hơn là thổ lộ khi mà biết rằng kết quả chỉ là...zero @ : lần đầu tiên yêu đơn phương cảm giác thấy mình ngu ngốc và trẻ con ra sao, cứ nghĩ đến thấy khôi hài bản thân quá
đã từng y đơn phương 1 người cho đến khi học hết lớp 12 vẫn chưa dám nói ra công nhận là đau thật cứ tưởng chỉ đau 1 lần rồi thôi ai dè bay h lại lâm vào tình trạng này 1 lần nữa
Nếu bạn thực sự yêu ng đó bạn sẽ mong muốn ng đó luôn luôn đc hạnh phúc cho dù bạn ko phải là người mang lại hạnh phúc đó thì bạn cũng vui lòng. Bây giờ bạn ấy đã có bạn trai. Nếu bạn nói ra thì có thể về phía bạn đc nhẹ lòng hơn chút đỉnh. Nhưng đặt lòng mình vào vị trí người bạn gái kia bạn sẽ thấy lòng mình chùng xuống rất nhiều đấy. Và có thể là tình bạn cũ sẽ ko thể bt nữa. Mỗi khi gặp bạn chắc chắn bạn ấy sẽ không hồn nhiên và thoải mái như trước nữa. Hiếm có bạn gái nào mà giữ được thái độ như cũ sau khi từ chối một ai đó bạn à. Có thể là ko lộ ra nhưng người ấy sẽ suy nghĩ khác chứ bạn nghĩ sao mà tung 1 tin sét đánh đó mà bạn kia vẫn tỉnh như ko đc ? Lúc đó chắc chắn bạn sẽ đau lòng hơn vì tình bạn bị rạn nứt. Cho nên trường hợp này bạn hãy cố gắng suy nghĩ về hạnh phúc của ng bạn yêu mà quên bạn ấy đi. Hoặc bạn có thể giữ tình yêu đó cho mình và để nó thành một kỉ niệm đẹp.
nếu bạn ấy đã có người khác thì quên đi.Lỡ nói ra mà em ý ko chấp nhận thì khó nhìn mặt nhau,mà chấp nhận thì khó nhìn mặt đời (mang tiếng phá hoại tình cảm =.= )
Nếu mà chú ấy biết bé ấy sẽ chấp nhận thì đã không thế này , đời mà phải thật với bản thân chứ , đừng nói chủ topic không biết nói ra sẽ bị cái gì nhé , tớ không nói ba cái tình cảm vài tháng bây giờ , tớ nói những trường hợp thục tâm với nhau trong một thời gian dài , khi nói đa số đều biết được câu trả lơi rồi ( tất nhiên đời không có gì là 100% )
Chậc , ở thế ko có gì mà mất thì cứ thổ lộ , tỏ tình đại đi ...... Nói thật lòng mình rồi để xem nó ra sao .... Gì chứ mang nỗi đau âm thầm có ngày sinh bệnh ......
Xem ra chủ topic đúng là kết nhỏ thật sự nhưng mà còn trong sáng quá.Đọc bài của chủ topic mà thấy nhớ bản thân mình 1 năm trước.Cũng thế này.Chỉ biết nhắn nhủ chủ topic là cứ tiếp tục đi,cứ giúp đỡ bé khi nào cần, coi như là để lấy phúc cho bản thân thôi.Đừng hi vọng gì hết, trừ phi nhỏ đó trực tiếp nói với bạn thì mới suy nghĩ.
nói ra thật sự là rất khó anh à bởi vì cô ấy đã có bạn trai rồi anh à đây là nổi lòng của em rất rất khó để quên đc cô ấy và cũng rất khó để nói ra với cô ấy vì nếu nói ra em có thể sẽ tạo ác cảm với cô ấy hoặc khi nói ra em có thể sẽ đau hơn trăm lần bây giờ nên em cứ lấy chuyện gặp mặt cô ấy làm niềm vui và lòng giúp đỡ cô ấy để làm những lá thư tình mà em muốn trao cho cô ấy và em luôn hy vọng bởi vì chúng em đã có nhiều kỷ niệm đẹp với nhau nên muốn quên cũng ko thể quên mà muốn nói cũng không thể nói vì vậy em đã quyết định việc giúp đỡ cô ấy trong cuộc sống có lẽ là đúng nhưng 1 phần nào đó cũng do sự nhút nhát mà em đã làm mất đi tình cảm thật của mình
...........nản thì là chết...............kêu ca là nhỏ nhen.......sống sao cho khi nhìn lại..ko hối tiếc..........xác định đc là ko ai yêu cô ấy hơn bạn yêu cô ấy thì tiếp tục hớ hớ
Không biết Jack năm nay mấy tuổi rồi. Đọc bài của Jack, bổng nhiên mình bị khựng lại ở chỗ này: Cách nghĩ này là hoàn toàn sai lầm. Chính cách nghĩ này, sẽ làm cho Jack đánh mất người mà Jack yêu thương. Tại vì sao? Giá trị của con người, không nằm ở chỗ giàu có, tài giỏi, hay vẻ đẹp bề ngoài, mà là nằm ở 1 chỗ, 1 chỗ rất cao, cái đầu. Mình không nói về trí thông minh, cái mà mình nói, là tính cách. Tại vì sao (một lần nữa) ? Người ta vẫn nói :không lấy thành bại luận anh hùng, người ta cũng nói "If I'm what I achieved, when I lost them, who am i?" ( Nếu ta là những gì ta đạt được, vậy thì khi ta đánh mất chúng, ta là ai?) Những cái mà em nhìn thấy lúc này, nói thật ra, chỉ là quá khứ em ạ. Những gì em đang làm, là tương lai. Cái mà anh muốn nói, là những cái làm cho em cảm thấy tự ti so với người con trai kia, chỉ là phù du (thật sự là phù du). Điều quan trọng là, em có muốn có những cái ấy không, và em có thực sự hành động, để có những cái ấy không. Anh không mong em hiểu hết những gì anh nói, nhưng nếu em muốn hiểu, muốn hành động, thì có thể PM anh qua Y/M.
Bạn nói thì tớ cũng cồng nhận đúng ... nhưng mà còn một cái chả bao giờ hiểu được đâu , tình cảm đó .. Đôi khi tốt hơn thì sao , rồi thì chắc gì tình cảm sẽ dành cho mình ...