Vừa nãy lền Fb, đã thấy các bạn ấy comment vào stt tự kỉ của mình rồi (mình pót ngay khi có danh sách, vì đang chán). Bóng gió đa nghĩa, nhưng tóm lại là không tha thứ. Mình mất tinh thần quá :(
thôi thì nhớ lấy mà bù đắp, giờ lỡ dở rồi ngồi đây khóc lóc cũng chẳng hay hơn gì. cũng là 1 cú vấp đau thật.
Đi cửa trước không được thì đi cửa sau đi, rủ thằng khoa trưởng đó đi nhậu, nhét túi nó vài trăm nghìn, tâm sự với nó thế nào nó cũng mủi lòng à, có 0,2 điểm chắc là không có khó khăn với nó lắm đâu trừ phi nó ghét bạn mún dìm hàng bạn đó, giờ chắc còn kịp đó.
ở đâu ko biết chứ ở VN cứ có cái này là xong hết nay muốn làm gì phong bì mà đi trước từ mừng đám cưới, chia buồn đám ma làm mọi thủ tục ko sợ phiền hà rồi mọi phát sinh là đều lo xong tất .............................................. [video=youtube;2YiX2TEQjcY]http://www.youtube.com/watch?v=2YiX2TEQjcY[/video]
Cái tư tưởng này khác gì bắt người ta làm theo ý mình, không quan tâm người đó có bận bịu gì và cũng không quan tâm người nào rảnh rỗi, vô trách nhiệm. Nếu can đảm bạn nhận hết lỗi và xin nâng điểm lên cho các bạn khác thử xem.
Ài, trước hồi đại học mình cũng làm Lớp trưởng được 2 năm, trong 2 năm đó cũng đã làm hết sức mình như không thể nào toàn vẹn được. Lúc mình cố gắng làm mọi việc thì mọi người ko biết đến, đến khi có việc gì đổ bể, thiệt thòi thì mọi người lại bắt đầu chỉ trích này nọ. Mà làm lớp trưởng đâu được cái gì hay ho đâu chứ, mỗi kỳ chỉ được + 0.2 điểm rèn luyện, cũng ngang với tổ phó thôi mà. Nhân tâm thôi mà, thiệt thì kêu, lời thì sướng cái thân, ai để ý tới người vì tập thể mà hy sinh sức lực chứ. Đã nhắn tin kêu gọi đi tham gia cái event đó, họ ko đi là quyền của họ, kết quả họ thu được cũng là thứ họ phải nhận được, cần gì phải ủ ê chứ.
sáng nay vừa lên trường, nói chuyện với thầy trưởng khoa xong. Mình nói mồm thôi mà thầy có vẻ cũng đang bận nên rất ngắn gọn. thầy mới hỏi tên tuổi, rồi lí do thoáng qua mấy cái, có nói là sẽ xem xét. Mình cũng ko tin là sẽ làm đc gì nên có nhắn các bạn ấy là thử tìm ng quen liên hệ lại với thầy xem sao. giờ đang ngồi hóng, chưa biết thế nào vì cái danh sách đó có vẻ chưa lên ban giám đốc và có vẻ vẫn môdi phê được.
hình như bạn hơi nhầm thì phải, cách sống của bạn theo mình mới là vô trách nhiệm, làm việc trong môi trường tập thể thì phải tuân thủ luật lệ trong tập thể đó là việc hiển nhiên, không phải chỉ vì bạn báo 1 câu là bận mà phủi biến trách nhiệm đi rồi đến lúc có việc gì thiệt hại tới bản thân thì lại nhè thằng đội trưởng ra chửi, đấy mới chính là vô trách nhiệm, là tự do thái quá, cá nhân chủ nghĩa bạn ạ edit: nhưng có lẽ cách nghĩ của những người đã đi làm, hằng ngày phải chấp nhận các luật lệ nó khác với những bạn SV luôn mang tư tưởng tự do hướng ngoại
chủ topic đã nhận thiếu trách nhiêm, thì còn gì để biện hộ nữa. Cho dù ở trong tập thể công ty, làm có gì cái chuyện phán 1 câu rồi phủi đít, phải biết người nào làm dc việc như nào chứ, làm gì có 1 ông sếp giao nhiệm vụ cho nhân viên trong khi bản thân ổng còn ko biết nhiệm vụ đó là cái chi chi!?
cũng bt.Mà không được viết khóa luận thì có sao đâu.Có chăng cũng chỉ là khâu oai Thi tốt nghiệp cũng được mà...
Xin lỗi thì chỉ nên xin lỗi cá nhân, đừng có xin lỗi kiểu: tao xin lỗi chúng mày, kiểu đó ko bao giờ người ta thích.
Nếu lo lót không xong thì bạn nên: 1. Xin lỗi chân thành từng người một 2. Lên văn phòng xin đc rút tên mình ra khỏi list làm luận, bởi vì dù bạn có làm đi nữa thì cũng sẽ ko tự hào về kết quả đó đâu. Nên tự làm cho công băng đi.
Đọc kỹ câu này dùm: Thế nhà người ta có đám ma cũng phải đi à? Nếu có thiệt hại thì do người phân công vô trách nhiệm, họp bạn bè lại rồi mới quyết định ai đi không được sao? Không chỉ nhận trách nhiệm với các bạn ấy mà còn với trưởng khoa nữa.
dù sao thì cũng đã sai rồi, cãi nhau sai nhiều sai ít làm gì? nên như thế, dù gì thì nó cũng cho thấy đc sự chân thành, hối lỗi của bạn/
Điên, kiểu như làm mù mắt 1 đứa xong rồi tự chọc vào mắt mình cho = nhau. Bạn bè buồn vì ko được làm kháo luận cũng chẳng ai muốn phá người khác đâu. Làm thế này vừa ấu trĩ vừa trẻ con, lại còn bị bọn kia chửi ngu.
Tùy , với bạn thân mà lỡ như thế thì tớ phá cho mình bị dính luôn , cùng lắm đi học lại chung với nó .