Phùng Long Thất cứ theo kế mà làm , sáng hôm sau Long Thất gọi 3 đệ tử đến mà rằng : - Lâu nay sư phụ đau lưng lằm , cứ ngồi xuôngs là đau ! , sư phụ thấy mình cần làm một cái ghế khác mà khổ nỗi mấy lão đại phu nói với sư phụ rằng phải có ghế làm từ gỗ của Hoàng Hạo Lâu của Hội Vườn Đào , sau đó luyện công trên ghế đó thì sức khoẻ sẽ bình pục lại được , đáng lẽ thầy định cử cả ba con đi nhưng thầy thiết nghĩ nếu cả ba đứa đi sẽ không có đứa nào trông nhà , trông sư phụ trong khi thầy đang ốm . Thôi thế này , Thế Nam con ở nhà trong nhà , Huệ Linh con ở nhà nấu cơm , còn Hạo ....con lên đường may mắn !! Nghe tới đây Hoàng Hạo giật bắn người nghĩ thầm trong bụng :"Thằng Khốt Già này muốn mình bỏ mạng nơi xứ người đây phải tìm cách tránh mới được ". Hoàng Hạo điềm tĩnh trả lời : -Sư phụ có công nuôi dưỡng dạy dỗ bảo ban con , ơn người cao như núi bể , được góp phần đem lại sức khoẻ cho thầy là vinh dự lớn lao của con , xin sự phụ bảo trọng con đi đây !!. Nói rồi Hoàng Hạo quay lưng bước ra cửa , Phùng Long Thất đang hí hửng vì kế sách mình sắp thành công thì bỗng thây Hoàng Hạo lăn quay ra sàn nhà : -DZời ơi , là Dzời Đau Wé , Đau Wé !! .Hoàng Hạo lăn lộn trên sàn nhà ngoạc môm hét . Long Thầt và Thế Nam vội chạy đến đỡ Hoàng Hạo dậy rồi hỏi : - Ngươi bị sao vậy . Hạo mặt màp ảm đạm trả lời : -Bệnh đau ruột thừa tự nhiên lại tái phát lúc này , con muốn đi việc cho người lắm nhưng sức khoe lại thế này xin sư phụ tha lỗi cho con hu hu hu , con thật làm sư phụ thất vọng mà !!. Thất biết Hạo giở quẻ tức lắm mà không làm gì được , đang suy nghĩ thì bổng con gái Thất lên tiếng : -Nếu Hạo huynh không được khoẻ thì con xinh đi thay cha ạ ! Thất chưa kịp gạt đi thì Hạo đốp thêm : - Thôi thế này đi , muội đi một mình ta cảm thấy lo lắm , thôi ta sẽ răng sức quền đi cùng muôi dù sao 2 cũng tốt hơn 1 , bằng mội giá chúng ta phải chữa bệnh cho sư phụ . Thất quay lại nhìn Hạo định nói gì thì Thế Nam trả lời : - Con cũng nghĩ vậy , sức khoẻ của sư phụ là quan trọng nhất , sư phụ hãy cho đẹ và muội đi con ở nhà một mình nấu cơm trong nhà đều được . Long Thất đang bàng hoàng chưa biết nói gì thì đệ tử yêu Hoàng Hạo nện cho phát cuối : - Sư phụ không nói gì vì đang cảm đọng trước tấm lòng hiều thảo của chúng con , thầy yên tâm chúng con sẽ không phụ ơn thấy đâu , chúng con xin đi ngay kẻo muộn !!. Nói rồi Hạo dắt tay Huệ Linh đi thẳng ra cửa , Huệ Linh chỉ kịp quay lại chào phụ thân một tiếng . Phùng Long Thất leo lên ghế ngồi , ngẩn ngơ nhìn thê nàm , chép miệng : "Sao mà mày ngu thế hả con !!" .
Lại nói chuyện A Chí Đại Cát Chiplucky sau khi xuống đến chân núi thì lệnh cho bộ hạ cầm thư hoả tốc cho bảy bảy bốn chín động chủ của Nhật Nguyệt Thần Giáo ,rõ ràng mục đích của lão đầu là triệu tập các động chủ để liên kết tà giáo trong thiên hạ san bằng Trung Nguyên chính phái,Chiplucky trao thư cho bộ hạ rồi nhìn về hướng Hoàng Hạc Lâu xa xa mà cười gằn từng tiếng: - Lão đầu giả nhân giả nghĩa ,nội lực chừng đó mà dám lộng ngôn triệu tập anh hùng để san bằng Nhật Nguyệt Thần Giáo ,quả là láo xược,không thấy thái Sơn,Hùng Lão đầu ,ngươi nhớ cho kỹ ,ngày hôm nay chính là ngày mà Hội Vườn Đào của ngươi chuẩn bị sụp đổ ,ngày hôm nay là ngày Võ Lâm Trung Nguyên sắp khốn đốn với A Chí Đại Cát ta ha ha...ha ha ha Thì ra hành động viếng thăm Hoàng Hạc Lâu một cách đột ngột của A Chí Đại Cát là nhằm thử công lực của Hùng Long,nhưng có phải như Chplucky đã nói ,Hùng Long triệu tập đại hội này là để tiêu diệt Nhật Nguyệt Giáo???? Chiplucky còn đang chìm đắm trước viễn cảnh Hội Vườn Đào sụp đổ thì bỗng nghe tiếng mọt cô gái ở ngay sau lưng mình -A Chí ca ca Giọng nói thân quen khiến Chiplucky giật mình ,một cô gái dáng thanh nhã ,môi đỏ như son ,khuôn mặt thanh tú ,vận áo bào trắng tinh khôi ,đầu đội mũ da thú ,rõ là cách ăn mặc của tộc Hồ ở biên ải Trung Thổ,trên vai cô gái là thanh kiếm màu trắng toả hàn Khí-Băng Tuyết Thần Kiếm,Chiplucky bàng hoàng ,thốt lên mấy tiếng: -Độc Cô Nguyệt ,là muội....... Đúng vậy ,cô gái tộc Hồ vừa đến chính là Độc Cô Nguyệt kiếm khách vang danh thiên hạ được nhân giang truyền tụng" Mười bước giết trăm mạng,trừ hại cho bá tánh",nhưng gốc gác của cô thì cũng như hành tung ,bí ẩn vô định .Nhưng hôm này ,có lẽ như bí mật thân thế của cô đã hé lộ phần nào,có vẻ như cô gái này có quan hệ với giáo chủ Tà Giáo A Chí Đại Cát ,thật trớ trêu ,một nữ hiệp khách lỗi lạc ,lại có mối quan hệ xem chừng thân thiết với lão đầu giáo chủ ma giáo,quan hệ của họ rất cuộc là gì??? Chỉ biết Chiplucky lại là người cất tiếng trước: - Từ dạo muội cùng Bạch Mã rời khỏi cao nguyên Đại Mạc ,gia phụ biết mình đã sai nên lệnh cho huynh đi tìm muội ,nhưng bóng muội như bóng chim tăm cá ,tuyệt tích giang hồ ,sao nhiều năm tìm kiếm vô vọng ,Gia Phụ ăn năn nên đã mất ,huynh cũng rời bỏ Đại Mạc đầy bi thương mà đến Trung Nguyên với hy vọng tìm ra muội -Và huynh lập ra Nhật Nguyệt Thần Giáo danh trần giang hồ ,huynh là Giáo Chủ cửu ngũ chí tôn ,và có tham vọng san bằng Hội Vườn Đào ,đánh bại Hùng Long bang chủ làm minh chủ võ lâm .Độc Cô Nguyệt tiếp lời Một tràng cười khinh bạc ,A Chí Đại Cát như muốn cười mỉa vào cái tên Hùng Long -Ai chân tiểu nhân ,ai là nguỵ quân tử ,thiên hạ rồi sẽ rõ ,lão đầu ấy đối xử tệ với ta ,ta tuy mang danh Tà Giáo ,nhưng bấy lâu nay nước sông không phạm nước giếng ,bây giờ lão lại có ý san bằng giáo phái ,ta há có thể để cho lão quái ấy muốn làm gì thì làm Độc Cô Nguyệt ,như đã biết trước câu trả lời của Chiplucky,khẽ khàng ,đặt bàn tay lên bờ vai của Chip rồi nói: -Sỡ dĩ muội hôm nay xuất đầu lộ diện tìm đến huynh cũng là vì muốn tránh cho hại bên một cuộc máu lửa tương tàn ,lại để cho kẻ thứ ba lao vào ngư ông đắc lợi mà san bằng cả Trung Nguyên lẫn Đại Mạc.A Chí ca ca ,hôm nay huynh phải tin muội ,nếu bây giờ huynh đánh nhau với Hùng bang chủ ,ấy là đâm đầu vào cái kế chia rẽ của bọn Liêu Quốc Chiplucky bàng hoàng khi nghe đến hai chữ "liêu Quốc",Độc Cô Nguyệt tiếp lời -Đúng vậy ,trên thế lực quân sự chiến lược hiện nay Liêu Quốc tuy có binh hùng tướng mạnh ,nhưng so ra vẫn còn kém so với Trung Nguyên ,mà Trung Nguyên lại có mối quan hệ không tốt lắm với Đại Mạc của chúng ta ,bây giờ nếu Trung Nguyên và Đaịc Mạc đánh ,đối với bọn nước Liêu quả là trăm lợi chứ không có hại,việc chúng cần làm là thúc đẩy để hai nước đánh nhau,nhưng phải làm sau cho Trung Nguyên không cảm nhận được mưu đồ của chúng Chiplucky trầm ngâm ,rồi chột ngộ ra: -Và chúng đã chọn tác động vào giới võ lâm Trung Nguyên,vì hoàng đế Trung Nguyên vốn cũng là một cao thủ có mối quan hệ mật thiết với nhiều danh sĩ giang hồ ,cộng thêm dòng máu Đaịc Mạc của A Chí này thì cũng đã đủ cấu thành một lý do để hai bên Đại Mạc Trung Nguyên gây chiến rồi ,bọn chó Liêu ,dám lợi dụng bổn giáo chủ đây,ta quyết không để cho cái bọn đó thoả cái mưu đồ đe hèn của chúng -Ca ca ,kế hoạch của bọn chọ Liêu không thể nào thành công nếu không có nội gián ,và cũng chẳng phải ai xa lạ ,có điều võ công của hắn đặc biệt cao cường ,hôm nay huynh muội ta phải giúp Hùng bang chủ thanh lý môn hộ.Độc Cô Nguyệt tiếp lời Chiplucky có vẻ giận dữ ,chỉ tay lên Hoàng Hạc Lâu mà nói -Muội bảo thì ta sẽ giúp ,nhưng ta giúp muội chứ không muốn giúp cho cái lão nguỵ quân tử đó .Toàn giáo theo ta ,hướng về Hoàng Hạc Lâu Rồi cả nhóm cùng trực chỉ hướng về lầu Hoàng Hạc ,nơi sắp xảy ra những sự kiện kinh thiên động địa ,long trời lở đất
Xích Long Dragon từ khi từ biệt Riku, liền đi thẳng đến Vạn kê trại để gặp Wiwi. Vốn Dragon biết Wiwi có thù với mình, nên Riku một mình không thể mời được y. Chỉ Dragon đích thân tới gặp Wiwi thì may ra hắn chịu nhận lời. Nhưng như vậy có nghĩa là đã chấp nhận một trận hỗn chiến với wiwi. Vừa đi, Dragon vừa nhớ lại trận hỗn chiến xảy ra cách đây 3 năm với Wiwi. Vì gì chứ? Tất cả cũng chỉ vì một người con gái. Vì người đó, Dragon đã phải trở thành phường giặc cướp, để người đời khinh bỉ, cho là kẻ tà đạo. Vốn khi xưa, trước khi trở thành cướp biển, Dragon vốn là một bảo tiêu của một tiêu cục. Nếu người con gái đó bỏ đi theo wiwi, Dragon đã không hận y đến thế. Đối với Dragon, những người như thế hắn không thèm quan tâm, chỉ coi như là sương gió chốc lát mà thôi. Nhưng y hận wiwi, hận hắn chính là vì wiwi đã xuống tay hại chết người con gái mà y yêu. Vốn hôm đó Dragon đang cùng Wiwi tranh chấp một mối làm ăn, nên phải tỉ thí với nhau để giành quyền. Dragon võ công lúc đó chưa cao, nên đã thủ bại trước wiwi. Wiwi, Hàn lang quân, lúc đó chưa biết hạ thủ lưu tình nên đã dùng Huyền Thiên Chi để kết liễu mạng Dragon. Ngay lúc đó một người đã nhảy ra đỡ chiêu cho Dragon. Một tiếng thét vang lên, Dragon mở mặt, và một hình ảnh hiện ra, in đậm vào tâm trí y, người con gái y yêu đã vì y mà lĩnh trọn chiêu Huyền Thiên Chi. Bây giờ người con gái ấy chỉ còn lại thân xác lạnh như đá mà thôi. Dragon đứng đó, giữa bãi cỏ hoang, hú lên từng hồi như một con sói hoang. Người không am hiểu về âm nhạc thì chỉ thấy Dragon như là kẻ điên dại, nhưng wiwi vốn phong lưu nên hiều rõ âm nhạc, biết đây là bài Thiên Hận của miệt Giang Nam, quê hương của Dragon. Biết là sau này sẽ có thêm một đối thủ, nhưng wiwi vẫn không quan tâm vì võ công của Dragon lúc đó quá tầm thường. Rồi 1 năm sau, tức là 3 năm trước, Dragon tái đấu với wiwi. Lần này võ công của Dragon đã tăng tiến nhiều nhưng vẫn chưa bằng wiwi. Vì vậy Dragon đã dùng thất sách là đánh lén wiwi. Rồi không đánh lại wiwi, Dragon đã chạy lên thuyền để dùng thượng công đánh bại wiwi. Tuy lần đó Dragon thắng nhưng giang hồ vẫn khinh y dùng mưu đánh lén. Nhưng Dragon vẫn thu hút được một người, một người không hề khinh y mà còn thích cái kiểu của y đánh thắng wiwi, đó cũng chính là kẻ tạo cho y thanh thế ngày hôm nay. Đấy chính là Quán Quân sư Wiwi.
Lại nói đến cuộc gặp gở giửa Wiwi và Khương Duy_số 2 . Sau khi hán tử kia mất dạng thì Wiwi củng đứng dậy và nói : - Tuy mới gặp huynh đài chưa lâu nhưng Wiwi ta cảm thấy vô cùng thân thiết . Đời có câu : bạn hửu tuy nhiêu nhưng tri kỉ có mấy ai ! , vậy nếu huynh đài không chê bai tại hạ thô thiển hay là chúng ta kết làm anh em ? Khương Duy_số 2 thấy hán tử tính tình hào sảng nên không ngần ngại đáp ngay : - Tiểu đệ còn mong gì hơn . Hai người mượn chủ quán một chiếc bàn và mấy nén nhang , sau khi kết làm anh em hai người đem tuổi ra so thì Wiwi 24 tuổi lớn hơn Khương Duy_số 2 5 tuổi nên được làm đại ca . Wiwi sực nhớ ra là mình cần phải đi gặp Vườn Đào hội chủ Hùng Long ngay liền bảo với Khương Duy_số 2 : - Huynh có việc gấp phải đi đến Hoàng Hạc Lâu vậy hiền đệ có muốn đi cùng ta chăng ? Khương Duy_số 2 vốn đang buồn chán đang định trở về nhà nhưng khi nghe Wiwi nói thế bổng nổi tính hiếu kì liền nhận lời ngay . Thế là 2 người sánh bước cùng tiến về Hoàng Hạc lâu .
Lời riêng của Cigar:KAU ơi là KAU,Dragon ơi là Dragon,đã nói trước là từ từ rồi viết tiếp về những nhân vật của XG mà quí vị làm liền 2 bài,mới chỉ là mở đầu,chưa có nút thắt,mấy vị đâu biết dụng ý của tôi,thôi lần này xí xóa,lần sau là xoá luôn đó nha~~!K Viết tiếp câu chuyện đang dang dở .... Nhờ câu chuyện ngẫu nhiên này ,lại kính nể trước võ công của đô nam nữ,Hoàng Ngưu liền thuận tình cho họ xuôi dòng tiến về Vũ Xương,với công phu của vị đại hán,chuyến đi rất thuận bùôm xuôi gió,chẳng mấy chốc họ đã cập bến Tâm Châu,ngày hội ngộ với Độc Xà Vương cũng sắp tới.. Nguyên Độc Xà Vương Xì Gà trước đây vốn là đệ tử chân truyền của Bạch Xà Kiếm Thánh (Just Wonder),Bạch Xà vốn là anh em kết nghĩa với Hùng Long.Nhờ quá trình khổ luyện dài 10 năm trời mà XG đã lĩnh hội hết tuyệt kĩ của Thánh Kiếm và trờ thành kẻ kế thừa xuất sắc nhất của ông,Bạch Xà tin tưởng và giao lại thanh Xà Kiếm ,báu vật có 1 không hai của Xà môn phái. Từ khi có Xà Kiếm,CG không ngừng hấp thụ những chiêu thức tinh hoa nhất của Xà Môn Phái sau đó y bôn tẩu giang hồ ,giao du với đủ hạng ngừơi trước khi về vườn Đào phụ việc cho Long Lão Đầu,nhờ đi đây đi đó nhiều mà Độc Xà đã kết nghĩa với 4 ngừơi sau,thiên hạ gọi là Tứ Đại Kim Cang. Ngừơi thứ nhất là nhị đệ Hàn Phong Thánh Thủ (Knight and Merchant) là vị đại hán râu rậm đã nói ở trên,Hàn Phong ngừơi Tây Vực,từ nhỏ đã biết nương theo ngọn gió tuyết để leo lên đỉnh núi,18 tuổi đã đặt chân lên ngọn Hy Mã Lạp Sơn,gọi y là Hàn Phong vì y có khả năng điều khiển thân thủ theo hướng gió. Người thứ hai là Huyền Cầm tiên cô(Huyền My) thưở nhỏ đã chơi đủ 18 loại nhạc cụ ,giọng hát làm chao đảo lòng ngừơi,khi tấu cầm thì ngừơi hồn xíêu phách tán ,Huyền My nhỏ tuổi nhất nên đứng cuối trong Tứ Đại Kim Cang,sử dụng 1 ngọn Độc Huyền Cầm(ngừơi Việt Nam mình gọi là đàn bầu ý mà ~~!K) Còn lại 2 ngừơi nữa là: Nhiếp Hồn Hương Sun Shang Xiang,ngừơi ái nam ái nữ xứ Giang Đông,hậu duệ 18 đời của Ngô Chủ Tôn Quyền,cơ thể có khả năng phát ra Bách Hương làm đối thủ mê mệt,tính tình y quái gỏ nhất trong Tứ Đại Kim Cang,trong Tứ Đại thì y chỉ đứng sau Hàn Phong Thánh Thủ. Kẻ cuối cùng trong Tứ Đại ,và là mấu chốt của cuộc gặp gỡ lần này ,đó là Bách Diện Kì Nhân .....(Korangar!!!!!!!!!!!!),gọi y là Bách Diện vì khả năng cải trang của y,không ai có thể phân biệt được. Nhờ thuật cải trang này nên khi y xuất hiện,Xi Gà cũng không thể ngờ kẻ ra tay lại là nghĩa đệ của mình,mặc dù rút kiếm ra để bảo vệ cho Hùng Hội Chủ,điều tối thiểu mà bất cứ cận vệ nào cũng phải làm,mặc dù vậy qua dáng dấp ,thân thủ của y khiến Xà Vương cảm thấy bồn chồn khó tả,tay chân bủn rủn,vì vậy tuyệt kĩ Xà Kiếm tôi luyện bao nhiêu năm đã không lấy mạng được y thì chớ,lại còn để lộ ra sơ hở chết ngừơi mà trước đây Bách Biến Quỉ đã vô tình phát hiện ra. ~~~Vì sao y lại luyện được công phu Bách Biến Quỉ Ảnh,và trước đây y có mối thù gì với Long Lão Đầu,vị minh chủ mà giang hồ đều kính nể với cái tên Nhất Hiệp ??? Vốn nhất của nhất động của Xà Vương đều không lọt ngoài tai mắt của Tiểu Khôi Vương Stalig,chuyện Bách Diện trước đây là nghĩa đệ của ngừơi cũng không thể nào lão không biết được,điều này sẽ dẫn đến nguy cơ mâu thuẫn với Hùng Hội Chủ lớn hơn bao giờ hết ,vì vậy mới có lần triệu tập này. Trong 4 ngừơi thì ngoài Korangar,Ái Nam Nhiếp Hồn hương Sun Shang Xiang tính tình quái gở,gọi về e sinh chuyện nên rốt cuộc chỉ gọi được 2 ngừơi kia,chân tướng sự việc phải được tỏ rõ,ai là ngừơi đứng sau vụ này ???
Nhắc lại Wiwi cùng Khương Duy_số 2 cất bước hướng về phía Hoàng Hạc Lâu . Đường tuy xa lnhưng vì Wiwi thân mang tuyệt kỉ nên cất bước nhẹ nhàng mau lẹ chẳng lộ ra vẻ gì là mệt nhọc cả , trong khi Khương Duy_số 2 phải cố gắng lắm mới đuổi kịp Wiwi . Đi được 2/3 quảng đường thì chàng ta mồ hôi như tắm , chân bước xiêu vẹo như sắp ngả ; dù là thế nhưng Khương Duy_số 2 vẫn không để vị huynh trưởng xem thường vẩn ráng cất bước . Wiwi nhìn thấy vậy liền nói : - Chà chúng ta đi đã lâu rồi , vậy thì mình nghỉ một tí nhé ? Khương Duy_số 2 vui mừng khấp khởi liền đồng ý ngay . Nhưng khi 2 người vừa ngồi xuống thì từ xa vọng lại tiếng vó ngựa dồn dập . Hai đại hán thân hình lực lưởng , mặc y phục đen hối hả phóng ngựa trên đường ; phía trước một đại hán có một vị cô nương hình như đang ngất xỉu . Thoạt đầu Khương Duy_số 2 không chú ý lắm nhưng khi nhận ra tà áo hồng kia là của ai thì phát hoảng : - Yến muội , Yến muội bị gì thế ...? Nghe tiếng gọi 2 đại hán củng chẳng thèm quay đầu lại , mà còn thúc ngựa nhanh hơn . Wiwi từ nảy giờ đã chú ý hành động của 2 đại hán , thấy vậy không một chút do dự , tung mình phi thân lên chắn trước ngựa . Một đại hán thấy vậy liền rút ngay đơn đao ra chém đến , Wiwi nhanh như cắt xoay người né tránh đồng thời tung một cước khiến đại hán bay ra khỏi ngựa bất tình nhân sự . Đại hán còn lại thấy nguy liền giơ tay lên cổ Ngọc Yến , thét lên : - Ngươi mà đến gần là ta giết con bé này ngay . Khương Duy_số 2 thấy vậy vội nói : - Xin đừng làm thế , xin đừng làm thế , ngươi hảy bắt ta thế mạng cho Yến muội củng được .! Wiwi thấy vậy liền nhìn về phía Ngọc Yến bỗng sửng người ra trước vẻ đẹp của nàng . Wiwi là người đả đi suối đại giang nam bắc , đả gặp không biết bao nhiêu mỉ nhân nhưng chưa có một ai đủ sức làm Hàn Khí Lang Quân ngẩn người ra như thế . Chợt nghe tiếng của Khương Duy_số 2 liền trở về với thực tại . Đại hán nhận ta thái độ quan tâm tha thiết của Khương Duy_số 2 đối với Ngọc Yến thì lại càng làm già : - Hà hà , con bé đẹp thế này mà chết đi thì uồng biết bao . Các ngươi biết điếu thì tránh ra một bên nếu không ... Đại hán chưa nói hết câu thì bổng càm thấy cánh tay tê buốt không cử động được dường như bị ngâm trong nước đá cả ngày . Hắn chưa kịp hiểu vì sao thì toàn thân chấn động văng ra khỏi ngựa chết tốt . Thì ra vừa rồi Wiwi đã ngấm ngầm dùng hàn băng chân khí giài nguy bằng cách làm tê liệt cánh tay đối phương . Thấy Ngọc Yến sắp ngả từ trên ngựa xuống Khương Duy_số 2 vội vả ôm chầm lấy . Sau một tình huống nguy hiểm như thế nay thấy người trong mộng mình được bình yên thì vui mừng kể đâu cho hết liền xiết chặt vòng tay . Nhưng bất ngờ nhận ra làm thế có điều không tiện , một luồng tư tưởng vọt qua : - Khương Duy_số 2 ơi là Khương Duy_số 2 , ngươi làm thế ma được àh . Ngươi nghỉ xem Ngọc Yến như tiên nử trên trời còn ngươi là ai , bất quá chỉ là một tay thư sinh bất lực chẳng bảo vệ nổi cho nàng ...Người đừng mơ tưởng đến chuyện chó ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga nửa ,.. Khương Duy_số 2 vội vã đặt người ngọc tựa vào thân cây ....
(chú ý cho Dragon of South: chuyện tình củm của wiwi để wiwi tự giải quyết, huynh đã có chủ ý, chú làm như vậy sẽ làm hỏng tính cánh khinh bạc vô ạnhh của wiwi, vốn xem sắc đẹp mỹ nhân như hoa trong chậu kiểng, vốn chỉ để ngắm! ) huynh cigar xoá giùm bài của Dragon thì càng tốt wiwi lúc đó đang xem xét hai đại hán ngã ngựa. Gã nghĩ thầm: "bọn người này nói khẩu âm giang nam, không biết là nhân vật thủ hạ của ai?". Bất giác gã nhớ đến một điều: "nghe nói gần đây tiểu tử một mắt đã đến Hà Bắc, các nhân vật giang nam có thế lực đến đây thì gã là số một, không lẽ tên tiểu tử này mê đắm thiếu nữ này, thật khác với tình hiếu thắng của Dragon!". wiwi quay lại thấy Khương Duy 2 đang ngồi sững ra trầm ngâm nhìn thiếu nữ Ngọc Yến, trong mắt đầy uy tư mà cũng pha nét dịu dàng triều mến thì hiểu ngay tâm sự của y. Gã bèn rảo bước đến bên thiếu nữ, cầm tay bắt mạch xem thương thế. Khương Duy thấy vậy thì mấy môi định nói gì nhưng lại thôi. wiwi chỉ cười ruồi, chú tâm xem xét thì cô nàng chỉ bị điểm huyệt ngất đi thôi nhưng vì cơ thể không biết võ công mà bị bế huyệt thì tất nhiên nặng hơn người có căn cơ nội công. Nội công của wiwi có thể truyền vào xung kích huyệt đạo giúp nàng tỉnh lại nhưng đột nhiên thấy ánh mắt đầy lo lắng của Khương Duy 2 thì gã nảy ra ý tưởng đùa cợt. Giả vờ nghiêm mặt gã nói với Khương Duy 2: - huynh đài chớ khá lo, nàng ta chỉ bị phong bế huyệt đạo thôi, xoa nắn huyệt đạo một chút sẽ khỏi ngay, có điều... Khương Duy nghe thấy Ngọc Yến không sao thì nỗi vui lộ ra mặt nhưng thấy wiwi ngập ngừng thì sinh lo lắng, hỏi dồn: - có điều thế nào? huynh không giải huyệt được cho ànng à? hay là nàng còn bị thương thế gì nữa? wiwi có nén cười, nói ra vẻ hơi khó xử: - ...có điều nam nữ thọ thọ bất tương thân, huống chi tại hạ chưa quen biết nàng ta, dùng tay xoa nắn huyệt đạo thì e không khỏi có điều khinh mạn Ai quen biết hay ít ra là nghe danh của Hàn Khi Lang Quân wiwi mà nghe gã thốt ra cái gì mà "nam nữ thọ thọ bất tương thân", "có điều khinh mạn"... tất sẽ cười đến nẻ ruột. Nhưng Khương Duy 2 nào phải võ lâm nhân sĩ thì đâu có biết gã nói dối lừa mình, hốt hoảng lắp bắp nói ngay: - thế thì mau mau đi tìm một nữ hiệp nào, ở Vũ Xương gần đây có Hội Vườn Đào, cao thủ có nhiều, chắc sẽ tìm được ngay, hay là mời đích thân phu nhân Hội Chủ Hunglong cũng được, dù có quỳ lạy bà ta chục vạn cái tại hạ cũng sẽ mời được... wiwi ra vẻ ngán ngẩm thở dài nói: - nhưng không giải ngay huyệt đạo thì để lâu, huyết mạch ứ trệ, không tốt cho cơ thể...e rằng với thân liễu yếu đào tơ, sẽ không bảo toàn nổi tính mạng. Điều này thì gã có hơi phóng đại nhưng đúng sự thật. Người có võ công khi bị phong toả huyệt đạo vẫn có nội kình bản thân xung kích huyệt đạo, huyết mạch vẫn lưu thông. Người không có võ công thì tuy không có nội kình nhưng huyết mạch không đến nỗi ứ trệ mà chỉ là nhiều lúc lưu chuyển không nhanh nhẹn, đối với một cô gái yếu đuối mảnh mai như Ngọc Yến có thể nguy cho sức khoẻ về sau dù không đến nỗi mất mạng. wiwi nói như sực nghĩ ra nói: - đúng rồi, tiểu đệ không biết nàng ta nhưng huynh đài thì dường như quen biết, có chạm vào cô ta thì bất quá nàng cũng hiểu rõ nội tình, có chi mà lo? huynh chỉ việc dùng tay vận lực xoa bóp thế này... Rồi gã tận tình chỉ điểm cho Khương Duy những cách xoa nắn huyệt đạo cùng các vị trí bị phong tỏa. Cách của gã chỉ chẳng sai nhưng với người có nội công cao như wiwi thì chỉ phẩy tay vận lực cũng hóa giải được chỉ lực mèo quào củ mấy tay hán tử kia nhưng gã cố ý dùng cách phiền phức cốt cho Khương Duy 2 va chạm xác thịt với cô nàng xem chàng quân tử văn nhã hành động ra sao? Những huyệt bị điểm không nhiều nhưng có những huyệt nằm ở eo, ngực, đùi như Khí Hải, Trung Thương, Tiểu Yêu.. wiwi định kể cả huyệt trên nhũ hoa nhưng chợt nén lại, bảo Khương Duy 2 giải huyệt và chăm sóc cho nàng. Gã nói xong thì lui ra đứng bên cạnh mỉm cười xem Khương duy 2 sẽ làm sao...
KhuongDuy_số 2 đặt Ngọc Yến tựa vào thân cây, thì giữa lúc đó, thấy cành cây xao động, Wiwi quát lên: -Ai? Kẻ nào đang đến đó? -Wiwi đệ, là ta đây. Một bóng người vụt tới, thì ra là Trường Giang Vương Sephiroth. -Có phải đệ nhận được thư của Hung bang chủ về Hoàng Hạc Lâu không? Ta cũng đang trên đường đến theo lệnh của bang chủ đây. -Thì ra là đại huynh, quả là có vậy, tiểu đệ đang quay về Hoàng Hạc lâu. KhuongDuy_số 2 thấy Sephiroth, theo lễ quân thần, định thi lễ thì Sephiroth đã đưa mắt ra hiệu: -Có cả KhuongDuy hiền đệ cũng ở đây à? -Ủa, Đại huynh cũng quen với KhuongDuy đệ sao?-Wiwi hỏi. -Ta với KhuongDuy đệ cũng có chút nhân duyên gặp gỡ, ai cạnh KhuongDuy đệ thế kia...Sao lại là Yến muội, sao muội có mặt ở đây? Như một cơn gió, Sephiroth lao tới, đỡ Ngọc Yến vào trong lòng chàng. KhuongDuy_số 2, lòng thấy ngậm ngùi, nhưng cũng mừng vì Ngọc Yến đã gặp được người nàng mong mỏi. Ngọc Yến lúc này vừa tỉnh lại, mở mắt ra nhìn thấy khuôn mặt Sephiroth bên cạnh mình, nàng chỉ kịp thầm thì hai tiếng "Ca ca" rồi lại ngất lịm.
Kể tiếp chuyện bức tượng Lục Ngọc Phật Sau khi U Linh Vương chạy mất bèn đón một chiếc thuyền khác xuôi dòng Hoàng Hà rồi trở về Thiếu Lâm tự . Khi về đến cũng mất ba ngày thì thấy núi Thiếu Thất được canh phòng rất cẩn thận từ dưới chân núi ,lên tới cổng ngoài thì càng nghiêm cẩn .KAU bức tới cổng tự xin tiếp kiến song bị đệ tử Phục Hổ đừng ngăn cản.Thì ra bên trong đang diễn ra trai lễ cho Trí Hải Đại sư,biết không thể thất kính KAU quì xuống trước tự ,hướng vào trong vái liền ba lạy làm bọn đệ tử Thiếu Lâm ngạc nhiên .Sau đó KAU nhờ một vị hòa thượng thông báo vào trong đồng thời xưng danh "Bất Khả Giới tự " dự huấn đời thứ tư .Nửa canh giờ sau thì có người ra tiếp dẫn song lại là hai tăng nhân thuộc La Hán và Phục Hổ đường chứ không phải là người thuộc tiếp tân viện .Không chút nạgc nhiên KAU theo họ tiến vào Đại Hùng Bảo Điện tiếp kiến trụ trì thiếu lâm .Cung kính vái chào , hai tay giơ lên túi vải về phía phương trượng ,túi vải làm cho toàn điện giật mình sửng sốt ,đó chính là bức Lục Ngọc Phật nhưng vị phương trượng không lấy làm ngạc nhiên mà mỉm cười rồi không nói một tiếng nào mà dắt KAU về phía hậu viện .Chỉ đem theo thủ tọa Phục Hổ đừơng và tân thủ toạ Đạt Ma đường Nhóm người lặng lẽ vươt qua hậu sơn tiến về phía ngọn của Thiếu Thất rồi dừng chân trước một bia đá đề : Đệ tử các đời Bất Khả Giới tự trau dồi đức và tài quay về cội tổ .Để được chính thức công nhận phải vượt qua bốn ải do tổ sư định và trao trả tín vật Lục Ngọc Phật tiếp nhận Ngân Côn Thì ra từ 20 năm trước khi KAU còn là một đứa trẻ sơ sinh được Bất Khả Giới Tửu thu nhận thì bức tượng LNP đã đựơc đem ra khỏi Thiếu Lâm thay vào đó là bức Phật ngọc giả .Vị Phương trương lên tiếng : _ Hài tử con là truyền nhân trẻ nhất từ trước dến nay đó , pháp hiệu con là gì ? _ Dạ từ nhỏ do đã đựơc sư phụ nuôi dưỡng và truyền dạy võ công chưa hề tiếp xúc bên ngoài nên chưa có pháp hiệu _ Thôi được bắt đầu đi Bài tạm thời post tới dây đệ phải về ăn cơm đề nghị quí huynh khoang hãy nói tới KAU hay Thiếu Lâm đợi xong sự kiện này cái đã ;D
Sephiroth sờ tay thấy người Ngọc Yến lạnh ngắt, tức giận hỏi: -Kẻ nào dám làm hại đến Yến muội vậy? Wiwi chưa kịp trả lời, thì KhuongDuy_so 2 đã đáp lời: -Là hai tên kia, đã bị Wiwi huynh dùng một chưởng đánh chết. Wiwi vốn định nói những suy đoán của mình cho Sephiroth biết, song nghĩ lại thấy không nên nên kìm lại, không nói gì nữa. Sephiroth lúc này bấm huyệt nên đã rõ nội tình của Ngọc Yến, nên cũng đã giảm cơn giận, biết rõ chỉ cần mình điều thương thì chỉ qua một ngày là Ngọc Yến sẽ khỏi, lấy lại giọng ôn tồn nói: -Việc gặp Hung bang chủ là quan trọng, Wiwi đệ chớ nên để chậm trễ, đệ đến thưa với bang chủ ta cam chịu tội đến chậm. Giờ ta sẽ đưa Yến muội đến ngôi làng nhỏ gần đây để điều thương, đệ cứ đi trước đi, ngày mai ta sẽ lên Hoàng Hạc Lâu chịu tội với Hung bang chủ. KhuongDuy_số 2 vốn định đi theo Ngọc Yến, nhưng giờ thấy vậy ngậm ngùi, lại không đành mặt dày đi cùng với Sephiroth và Ngọc Yến, nên nói với Wiwi: -Để tiểu đệ đi cùng huynh, Yến muội đã có huynh Sephiroth trị thương, đệ cũng đã yên tâm rồi. Nói rồi Wiwi và KhuongDuy_số 2 nhằm hướng Hoàng Hạc Lâu và tiến, còn Sephiroth đỡ Ngọc Yến về phía ngôi làng nhỏ cách đấy không xa.
Bắc Kinh. Kinh đô của hoàng triều cũng là chốn phồn hoa đô hội bậc nhất trong thiên hạ. Tất nhiên nó phải đón tiếp bước chân của nhiều hào kiệt võ lâm lạc bước ngao du đến đây và điều đó cũng không có gì đáng ngại vì nơi đây thuộc địa giới của Hội Vườn đào, tổ chức hàng đầu trong các bang hội trên thiên hạ. Nhưng hôm nay đoàn người của Đại Kình Ngư bang do Độc Nhãn Xích Long Dragon dẫn đầu đến đây chẳng phải để thưởng ngoạn phong cảnh. Cuộc hẹn 7 ngày với Xích Bích Trại đã đến và để cho công bằng, cả hai bên chọn ngay Bắc Kinh làm nơi đàm đạo. Hồng Sương Viện tuy là một kỹ viện nổi tiếng, nhưng chủ nhân toà kỹ viện này cũng vốn là một nhân sĩ võ lâm, và nơi đây dễ dàng trở thành một nơi hội họp của các hào kiệt Phương Bắc. Hôm nay, nó trở thành nơi diễn ra cuộc gặp giữa 2 đại bang hùng cứ trên sông Trường Giang, hứa hẹn một trường kịch tính nên Riku quân sư đã mau mắn bao hết cả viện, không muốn có người ngoài quấy rối. Vì vậy, nhóm người Kình Ngư bang nhanh chóng ngồi hết xuống dãy bàn bên tả căn đại sảnh trống vắng. Dễ thấy là Xích Bích Trại vẫn chưa ai đến. Mấy hôm nay Dragon đã vận công trị thương, không có gì đáng ngại về việc đấu sức hôm nay nhưng sự chậm trễ của Xích Bích trại làm cho y lo lắng. Xích Bích trại chủ Sephiroth với nhất Hiệp Hunglong là chỗ bằng hữu thâm giao, Bắc kinh là lãnh địa của Hội Vườn đào nên y e sẽ gặp rắc rối với Hunglong nếu Sephiroth giở gian kế gì. Dragon không phải như wiwi, tuy cả hai cùng làm chủ một tổ chức đạo tặc khét tiếng như chính sự trong Vạn Kê trại vốn do tứ trưởng lão gánh vác, wiwi chủ yếu ngao du đó đây và tạo thanh thế cho Vạn Kê Trại bên ngoài khu vực ảnh hưởng. Còn Dragon lòng đầy chí khí, tuổi mới hơn 20 mà đã thâm mưu viễn lự, tuy tính tình nóng nảy nhưng nghĩ việc kỹ càng, xứng đáng là một đại nhân vật của võ lâm Giang Nam. Bỗng đâu từ trên căn phòng tầng hai có tiếng cười nói huyên thuyên, sặc mùi phong lưu sảng khoái. Dragon nội công thâm hậu nên nghe được tiếng nói mồn một vào tai: - haha, hôm nay chúng ta sẽ xem cảnh Trường Giang Vương lột da sống con rồng chột, chẳng khoái lắm sao! Người đó lại nói tiếp: - y lột da con rồng thì vốn chẳng can chi đến ta, nhưng e là phải nhảy vào chia phần thịt rồng, nghe đâu mắt còn lại của rồng chột đặc biệt khác người, tiếc là cha hắn chết sớm quá, không thì ta sẽ nhờ lão ta chọc luôn con mắt phải của hắn! Nguyên Dragon chột mắt chẳng phải là bẩm sinh. Thuở nhỏ luyện công, cha y thường thử thách võ nghệ y đến đâu, chẳng may một hôm ông phóng ám khí bất ngờ, Dragon chỉ kịp ngã người ra sau theo thế Thiên Cân Trụy, không tránh kịp. Mũi ám khí đâm mù con mắt bên trái của y nhưng điều đó càng làm y tự hào về những gan góc mình đã trải. Hôm nay bỗng dưng có người nhắc đến thì tất nhiên cố ý gây sự, y bèn cất tiếng nói thanh âm không quá lớn nhưng vọng thẳng lên tầng hai ngay căn phòng có người vui say: - Các hạ không biết là cao nhân phương nào? Hôm nay kỹ viện này đã được bao hết, cảm phiền đại giá dời gót đi nơi khác cho! Từ căn phòng đó thanh âm một thanh niên lại vọng xuống, lần này là nói chuyện trực tiếp với Dragon: - Hôm nay bản công tử đang có hứng uống rượu hoa, xem lột da rồng, cảm phiền các hạ tắm rửa cho sạch để lát bộ da không bốc mùi, dễ bán hơn! Nói rồi cất tiếng cười vang động kỹ viện. Dragon thấy nội lực y chẳng kém gì mình, đột nhiên nổi giận cất tiếng nói lớn: - Tiểu tử mặt xanh wiwi, ta đã mời mà ngươi không nhận lời đến, lúc này không mời thì tự đến, bộ muốn phá rối mỗ à! Thanh âm wiwi từ trên phát ra nói: - Ta nói rồi, ta chỉ đến xem cảnh ngươi bị lột da móc mắt chứ có nhận lời mời làm chứng của ngươi mà đến đâu! Riku đứng cạnh Dragon nghe thế thì cũng cất tiếng dõng dạc nói: - Hàn Khí Lang Quân cũng đã đại giá đến rồi thì bọn tại hạ rất nên vinh hạnh mới phải, xin mời công tử xuống dưới này cùng nhau uống chén rượu nhạt! wiwi lại cất tiếng nói: - Thứ nhất, tại hạ chỉ thích uống rượu hoa chứ không ưa rượu nhạt, thứ hai tại hạ mà xuống dưới thì lát nữa tên rồng chột bị Sephiroth đả bại lại đổ cho ta tội phá rối làm hắn không phát huy được công phu! Dragon nổi giận nói: - Xem thế thì công phu của wiwi đại hiệp một năm qua đã tiến triển ít nhiều chứ hả? xin mời xuống đây chúng ta ôn lại chuyện cũ một chút! wiwi cất tiếng cười ha hả rồi nói: - Trước kia ở Lệ xuân Viện thành Dương Châu ngươi thừa cơ ta đang phong hoa tuyết nguyệt mà đánh lén thì thôi, đánh không lại dẫn dụ ta lên thuyền, chiếm lấy tiện nghi thì có gì là hay? Hôm nay ta không mắc mẹo của ngươi nữa đâu! Dragon nói ngay: - Đươc lắm, hóa ra ngươi sợ Dragon mỗ nên co đầu rụt cổ không dám ló ra! wiwi lại cười nói: - Đúng vậy, ta sợ ta mà xuống dưới đó thì ngươi lại cho người chơm mất 2 mỹ nhân của ta ở đây! Nói xong thì có vọng tiếng cười khinh khích của nữ nhân. Dragon nghe thế thì giận lắm. Nguyên võ công hai người đối nghịch nhau đã đành, khi trước lại cạnh tranh một mối cướp tiêu lớn nên đâm ra đối chọi lẫn nhau. Dragon thấy wiwi không chịu xuống thì nói: - Tốt, ngươi không chịu ló mặt xuống thì để ta lên đó bồi tiếp ngươi! Nói rồi phi thân lên lan can tầng hai, chưa tiến tới gần cửa thì nghe tiếng la hoảng của wiwi: - ấy chớ đừng, ta không ưa chơi trò "trống bỏi", ngươi có thích vụ dó thì vào hoàng cung tìm mấy tên thái giám mà bồi tiếp, ta quả thật không dám nhận! Dragon càng giận, tung chưởng đánh ngã cửa thấy wiwi đang ngồi giữa phòng uống rượu, bên cạnh là 2 ả kỹ nữ chuốc chén đang cười khinh khích. 2 ả thấy Dragon xông vào thì hơi tái mặt, lui ra về phía góc phòng. wiwi nâng chén lên uống cạn rồi bất thần tung chén rượu về phía Dragon. Y liền tung chưởng chém vỡ ly rượu. Mảnh rượu đông thành băng phiến vỡ ra tànhh mảnh nhỏ bắn tứ tung. Vù một tiếng thì wiwi đã lòn ra ngoài cửa nhảy xuống dưới đại sảnh đứng chiễm chệ. Gã người khoác bạch y, lưng mang đai ngọc, miệng mỉm cười thật là phong lưu tiêu sái. Nguyên hôm nay y vốn định đi thi hành nhiệm vụ của Hunglong giao cho nhưng chợt nhớ Dragon và Sephiroth có cuộc hẹn ở đây nên đến trước định xem đánh nhau. Thấy mặt Dragon thì lại muốn đùa vui một lát nên mới mở lời gây sự. Dragon chẳng nói chẳng rằng, từ trên hành lang phi thân xuống, đẩy thẳng một chưởng vào mặt wiwi. Gã nhẹ nhàng giơ chưởng phải lên gạt chưởng của dragon qua bên rồi tung chưởng trái trả lại. Hai bên bắt đầu cuộc kịch đấu. Dragon vốn uý kị wiwi vì công phu của gã là khắc tinh của võ học của y nên chưa dám dùng Hồng Thủy Thần Đao Chưởng tấn công, chỉ dùng chưởng lực dương cương của mình tấn công như bão táp mưa. Phần wiwi thì vẫn biết võ công mình so với Dragon hơn kém nhau chỉ ở chỗ mình khắc chế được võ công của y chứ thực sự không nắm chắc phần thắng. Dù vậy gã vẫn vung chưởng nhẹ nhàng tiêu sái chiết chiêu hóa giải chưởng thế của Dragon. Thủy chung gần năm mươi chiêu mà wiwi vẫn cười nửa miệng, thân pháp phiêu dật sách giải đòn công của Dragon. Đột nhiên wiwi cất tiếng nói giọng giễu cợt: - hay lắm, Sephiroth đại huynh đã đến thì ắt con rồng chột nhà ngươi phải ra ma. Đại huynh mau đánh vào sau lứng con rồng chột đi. Tất nhiên đại huynh không chịu thế 2 người công một nên tiểu đệ sẽ lui ra ngay, bất quá chỉ đá đít hắn vài cái thôi...úi chao... chưởng đao mãnh liệt gớm! Thì ra Xích Bích Trại hơn chục người đã vào trong kỹ viện, Trường Giang vương Sephiroth vưa bước vào quan chiến nên wiwi thấy mà nói rộ lên đùa rỡn với Dragon. Dragon thấy gã không tung hết sức thì biết gã muốn dông dài, xoay chuyển ý nghĩ muốn dứt vụ này để lo đại sự với Sephiroth. Y liền lật chưởng làm đao quét một chiêu ngang lưng wiwi. Kình lực ào ào như nước lũ tràn bờ, nhiệt khí toả ra hơn trượng, chính là chiêu Hoành Tảo Thiên Quân trong Hồng Thủy Thần Đao chưởng. wiwi cố ý đánh dông dài đùa cợt thì biết Dragon sẽ tung đến tuyệt kỹ nên đã dự phòng sẵn. Bộ pháp liên hoàn di chuyển ngang trước chưởng đao vòng qua bên trái Dragon làm chiêu chưởng đao đánh vào khoảng không. Dragon liền tung liên tiếp mấy chiêu chưởng đao liên tục tấn công wiwi như bão táp mưa sa buộc wiwi phải thu Hàn Băng chưởng xuất Huyền Thiên Chỉ điểm tới. Hồng Thuỷ Thần Đao chưởng là công phu chí dương chí cương, vốn cùng một đường với Phục Ma Kim Cương Quyền của Địa Tạng Thiền Sư nhưng khác biệt mấu chốt ở uy thế áp đảo như hồng thủy cuồn cuộn, đánh đến đâu là truy bức địch nhân đến đó. Nhưng cũng chính cái uy thế nhanh mạnh đó lại làm giảm luồng lực đạo chính dùng công địch của chưởng đao. Nên biết tuy chưởng phong cuồn cuộn áp đảo nhưng cũng không thể đả thương thắng địch mà cốt yếu vẫn ở kình lực của chưởng đao. Về điểm này thì uy lực đả thương của Hồng Thủy Thần Đao Chưởng thua sút Huyền Thiên Chỉ và Phục Ma Kim Cương Quyền. Nhưng kim cương quyền chủ về kình lực trầm ổn, trơ như đá vững như núi, lấy cái bị động để khắc chế cái chủ động của Huyền Thiên Chỉ, điều này thì Hồng Thuỷ Thần Đao Chưởng không những chẳng làm được mà còn bị Huyền Thiên chỉ khắc chế ở kình lực. Dragon đã từng giao phong với wiwi tất nhiên biết yếu điểm này nên suốt một năm ròng y nghiên cứu tìm một cách khắc phục Huyền Thiên Chỉ. Nay tuy đã có cách nhưng chưa dám chắc lắm, bay giờ bức được wiwi tung Huyền Thiên Chỉ thì mừng lắm. Huyền Thiên chỉ chí âm chí hàn, nhưng khác với Phong Lôi Thủ cũng ở điểm kình lực của chỉ chiêu, một chỉ điểm tới khác nào tên cứng lao ra xuyên qua chưởng phong ào ạt của Hồng Thuỷ Thần Đao Chưởng nhắm vào yếu huyệt trên người của Dragon bức y phải quay chưởng đao hộ vệ. Dragon thấy Huyền Thiên chỉ của wiwi tiến bộ nhiều so với lần trước thì hơi lo ngại nhưng đã lỡ đâm lao nên liền xoay chưởng đao, giở công phu đã nghiên cứu 1 năm ra đón đỡ. Làn chưởng phong mãnh liệt của Hồng Thủy Thần Đao Chưởng bất giác ngừng bặt, xoay chuyển trở thành một bức tường chắn luồn kình lực chí âm của Huyền Thiên Chỉ đâm tới. Đây là y nghiên cứu biến hóa kình lực của Hồng Thuỷ Thần Đao chưởng theo cách "trơ như đá, vững như núi" của Phục Ma Kim Cương Quyền, khắc tinh của Huyền Thiên Chỉ. wiwi thấy thế thì cười nhạt, chỉ đảo thành chưởng, song chưởng cùng đánh tới nghe "rầm" một tiếng dính liền vào song chưởng của Dragon. Dragon thấy wiwi dùng hàn băng chưởng tỷ đấu nội lực thì mừng thầm. Nên biết công phu âm nhu yếu hơn dương cương nên nếu tụ lại một chỗ thì âm mới địch lại thậm chí mạnh hơn dương, đó là yếu quyết mà Huyền Thiên chỉ thắng Hồng Thủy Thần Đao Chưởng. Nay wiwi dùng Hàn Băng Công để sử Huyền Thiên Chỉ đối đầu với Hồng Thủy Thần Chưởng và Hoả Diệm công của Dragon thì cái thế chia ra tất không bì kịp áp lực cuồn cuộn của Hồng Thủy tràn bờ. Dragon đang mừng thầm bỗng thấy huyệt Đãng Trung trước ngực đau nhói, luồng kình lực chí âm chí hàn của Huyền Thiên chỉ thấu vào huyệt đạo của y làm cả nửa thân trên bất giác như đông cứng. Dragon liền thu chưởng về phong bế huyệt đạo rồi nhảy vọt ra ngoài, luồng nội lực chí âm liền biến mất. Dragon thông minh sáng trí thì nghĩ ra ngay nguyên nhân:" Hóa ra tên tiểu tặc đã luyện đến mức "chưởng trung tàng chỉ", dùng Hàn Băng Công chuyển thành Huyền Thiên Chỉ lực len qua luồng nội lực của ta đánh lén, may mà y không muốn đả thương mình thật sự." wiwi cười ha hả chắp tay nói: - Công phu tiểu xảo nhỏ nhoi may mà thắng thật không phải dễ, nội lực của ngươi khá lắm rồng một mắt à! Dragon cũng biết mình thua là do bất ngờ, tiên đoán sai chứ không hẳn là thua hoàn toàn nhưng nghĩ lại mình có đánh đến mấy trăm chiêu cũng phải thua Huyền Thiên Chỉ, liền chắp tay nói: - Công phu của huynh đài thật lợi hại, tại hạ cam chịu thất bại, khi khác chúng ta sẽ tỷ đấu lại! Nói rồi quay sang cung kính chào hỏi, mời Sephiroth vào bàn ngồi. (Những chuyện xảy ra với Ngọc Yến và Khương Duy 2 trước đó thì huynh tự chế nhe Sephiroth, theo kiểu hồi tưởng mới hấp dẫn!)
Ở hồi trước KAUđã tới Thiếu Lâm tự và đang chuẩn bị để vượt qua bốn ải mà tổ sư gia để lại nhằm khẳng định vị trí truyền nhân đời thứ tư Bất Khả Giới tự Lúc này KAUbứơc vào giữa trận đồ , ba vị cao tăng phân ra đứng ở ba phương vị cùng với KAUtaọ thành chữ Nhân .Bất ngờ cả ba người đứng ngoài cùng lúc khởi động cơ quan ,lập tức hàng trăm viên đá từ những máy bắn đá bên ngòai vụt về phía KAUđang đứng , tuy có viên nhanh viên chậm nhưng thật khó mà phân định đựơc.Bấy giờ song thủ của KAUđang chắp trước ngực bỗng vung ra trong khi toàn than xoay vòng , người ngoaì nhìn vào chỉ thấy bong chửơng loang loáng , những viên đá khi tiếp xúc với chưởng phong thì vỡ vụn nhưng cá biệt có những viên chẳng suy suyển gì , những viên đá có rãnh vòng quanh .Khi không còn viên đá nào nữa thì cả ba vị cao tăng bước tới và đếm đá lành lặn rơi xuống. Chủ tọa Phục Hổ đường cất tiếng :” đủ 64 viên thông qua “ Đấy là ải thứ nhất muốn thông qua phải thông thạo thức thứ nhất Phật Tông là “Thiên thủ Như Lai “ để tiếp nhận thức naỳ tối thiểu phải đạt tới cảnh giới thu phát tuỳ tâm trong võ đạo bao hàm cả triết lí Phật môn để trong đám lọan thạch vẫn “tha” đúng những nũng viên đá chọn trước Sau khi thông qua ải thứ nhất KAUlại chắp hai tay trước ngực bước tới nhận từ chủ trì một viên đá kì lạ , đó là một mảnh quặng kim loại rất cứng .Sau khi đón lấy KAUtung mảnh quặng lên không , chộp một chiếc lá đặt vaò long bàn tay rôì tung chửơng đáng ngang vào viên “đá” nhưng viên đá không văng đi mà rơi xuống đất rồi vỡ vụn ra .Vị chủ trì bứơc tơí xem xét chiếc lá ,không hề có dấu thương tổn thì hô “Thông qua “ Thức thứ 2 Phật Tông là Kim thủ Như Lai có uy lực vô cùng song có thể nhẹ nhàng xuyên qua vật mà không gây tổn hại gì Bấy giờ ba vị tăng nhặt lấy ba hòn đá rồi đồng loạt tung chửơng đánh bay về phiá KAU,không chút lúng túng KAUdùng chưởng đón lấy ba hòn đá bay tới song không dụng lực cản lại mà nương theo đà chuyển hướng cả ba rồi đẩy mạnh về phía sau , cày trên mặt đất ba rãnh lớn .Bất thần cả ba vị cao tăng hô lớn :” Ải thứ ba thông qua ! Ải thứ tư “ rồi tung mình vung chưởng đẩy về phía KAU.Chưởng phong do ba đại cao thủ taọ ra nhu bài sơn đảo haỉ làm cho cả người đứng xem cũng nghẹt thở KAUchỉ đứng yên tại chỗ miệng niệm phật hiệu rồi tòan thân hoá hòang kim đón nhận luồng chưỏng phong không chút suy suyển .Hai khắc sau lớp bọc biến mất KAUtrở lại như thường.Ba vị cao tăng lúc này mỉm cười rồi cúi đầu thi lễ : “tham kiến sư thúc “ Thì ra KAUđã vượt qua bốn ải và đã được công nhận là truyền nhân thứ tư của Bất Khả Giới tự cũng là truyền nhân trẻ nhất từ trước đến nay .Vị chủ trì thiêú lâm lên tiếng : “Sư thúc đã tựu thành Nhân Quả Chuyển Nghiệp và Phật Hoá Kim Thân nhưng không biết đã học được Vạn Phật Triều Tông chăng ?”.KAUđáp “Tuy có chút thành tựu nhưng vẫn chưa thể gọi là học thành mà chỉ nên xem là bắt chước được mà thôi. Nhưng các ngươi chớ gọi ta là sư thúc mà chỉ nên gọi là tiểu hài tử hay gì gì đó cho hợp lẽ giang hồ không nên để lộ tung tích vì võ lâm đang tiềm ẩn một nguy cơ rất lớn chưa biết phong ba sẽ dấy lên khi naò .” Nói xong KAUbứơc lại gần tảng đá trung tâm thạch đồ dùng sức đẩy sang một bên rồi lâý lên một cây đoản côn bọc bạc lấp lánh ,bỏ vào trong bọc rồi dùng khinh công xuống núi .
(Wiwi ơi là Wiwi, anh đã viết là Ngọc Yến anh đưa đi điều thương, còn KhuongDUy_số 2 đi cùng chú mà, nhưng thôi ko sao) KhuongDuy_số 2 từ lúc phải xa Ngọc yến, lòng vô cùng lo lắng, buồn phiền, không biết khi nào mới gặp lại được nàng, không biết bệnh tình nàng ra sao?, lúc nãy lại thấy nghĩa huynh Wiwi bị Dragon dồn ép, nên lại càng lo lắng bội phần. Giờ thấy nghĩa huynh đã hoá giải được chiêu thức của Wiwi, lại thấy Ngọc yến khoẻ mạnh, bất giác vui mừng không xiết. Nhưng thấy nàng đứng cạnh Trường Giang Vương, đôi mắt hạnh phúc dõi chăm chăm vào Vương gia, chàng không khỏi thấy chạn lòng. Chàng mong Ngọc Yến ngước về phía chàng, cười với chàng để chàng được lại gần hỏi han nàng, nhưng Ngọc yến vẫn chăm chú nhìn theo Trường Giang Vương.
Cách Vũ Hồ gần 300 dặm về phía tây nam, nằm trong địa phận huyện Thanh Dương, tỉnh An Huy là một vùng núi non hiểm trở chu vi trên 100 dặm. Vùng núi này có cả thảy 99 ngọn, trong đó có 9 ngọn núi cao làm chủ xưa gọi là Cửu tử sơn. Tương truyền thi tiên Lý Bạch có lần dừng chân ở huyện Thanh Dương, nhìn thấy phong cảnh vùng núi kì vĩ, xinh đẹp khác thường, liền viết ra một bài thơ: Tích tại cửu giang thượng, Diêu vọng cửu hoa phong, Thiên hà quái lục thủy, Tú xuất cửu phù dung. (Có nghĩa là: ngày xưa ở trên dòng Cửu giang, nhìn ra xa thấy chín ngọn Cửu hoa; Trời, sông cùng một màu xanh biếc, Đỉnh Cửu hoa đẹp tựa chín đóa phù dung.) Từ đó cả vùng núi mang tên là Cửu Hoa Sơn. *** Một buổi sáng trên sườn Ma Không Lãnh, thuộc Cửu hoa sơn có một người đang lên núi. Người này dáng thanh thoát, trạng tuổi trung niên, ăn mặc kiểu văn nhân, lưng mang kiếm Bàn Long, ngoài vỏ có chạm hình rồng uốn khúc. Đường núi nơi đây khá hiểm trở nhưng văn nhân này đi lại nhẹ nhàng như trên đất bằng, nếu có ai chứng kiến hẳn đều không khỏi kinh ngạc. Chưa đầy nửa canh giờ, văn nhân đã đến trước cổng Vạn niên thiền tự trong Bách tuế cung. Dừng lại một chút để nhìn vẻ hoang vắng của ngôi chùa, đoạn văn nhân thong thả bước vào. Trong chùa không có nhiều người, mấy nhà sư, chú tiểu đều nhìn văn nhân với vẻ hiếu kì, vì nơi đây ít khi có khách thập phương đến hành lễ. Một nhà sư còn trẻ từ trong bước ra cất tiếng: - Thí chủ từ xa vất vả đến viếng chùa, xin hãy theo tiểu tăng vào đại điện. Văn nhân mỉm cười nói: - Tại hạ đến đây là muốn gặp Trí Quang đại sư, mong đại sư vui lòng dẫn kiến. Nhà sư trẻ khẻ cau mày nói: - Phương trượng sư phụ là cao tăng đắc đạo, không màng đến việc đời, đã ba năm nay người không hề tiếp khách trần gian. Mong thí chủ thông cảm, tiểu tăng không thể vâng lời. Văn nhân cưòi nói: - Trí Quang đại sư đã đắc đạo thoát vòng tục lụy rồi ư, mới cách biệt mấy năm mà đã quên người xưa rồi sao? Nói xong, văn nhân xê dịch thân mình tiến thẳng vào hậu điện nơi có phòng của phương trượng. Văn nhân bước đi nhẹ nhàng nhưng nhanh không thể tả, nhà sư vội vàng chạy theo gọi với: - Thí chủ, không được đâu, xin mau dừng bước! Văn nhân không trả lời, đi thẳng vào trong, đến trước phòng của phương trượng, người cất tiếng: - Đại sư là cao tăng đắc đạo, đến bản ngã cũng không còn, sao còn phân biệt việc đạo với việc đời? Bên trong bổng có tiếng thở dài, rồi có người cất tiếng trả lời: - Tiêu dao thí chủ dạy rất phải, bần tăng thật lấy làm hổ thẹn. Tuệ Văn, con mau mời Tiêu dao thí chủ vào đây. Cửa phòng bật mở, bên trong là một nhà sư râu bạc như cước đầy vẻ từ hoà. Văn nhân thong thả bước vào, Trí Quang thiền sư cất tiếng: - Đã lâu không gặp, Tiêu Dao thí chủ vẫn giữ phong thái như xưa, thật là quí hoá. Xin mời ngồi dùng tách trà với bần tăng. Văn nhân chính là Tiêu Dao Khách, tên thật là Lạc Lạc, mỉm cười không nói, im lặng ngồi xuống mộc đôn, chăm chú nhìn từng động tác pha trà của nhà sư một cách thích thú. Trà vừa tới, Trí Quang đại sư rót trà ra tách, cả hai vẫn không nói gì cùng đưa tách lên nếm thử. Tiêu Dao Khách uống xong tách trà rồi mới cất tiếng: - Đã lâu mới lại được thưởng thức loại trà mộc mạc mang hương vị tự nhiên của trời đất như vậy, lại được đại sư chính tay pha chế, trà đạo của đại sư thật không kém gì cao nhân Lục Vũ ngày xưa. Nhà sư vội đáp: - Bần tăng làm sao sánh được với vị trà thánh đó, chỉ là tự mình phục vụ cho mình mà thôi. Tiêu dao khách lần này đến đây chẳng hay có việc gì không? Văn nhân im lặng một chốc rồi nói: - Đại sư là người đắc đạo, sống ngoài thế sự, chắc không biết gần đây giang hồ hiện đang nổi cơn sóng gió. Nghe đến mấy tiếng giang hồ nổi cơn sóng gió, nhà sư như giật mình, nhưng người là cao tăng đắc đạo,vẻ ngoài luôn trấn tỉnh, nên không có biểu hiện gì, vẫn im lặng nâng tách trà lên nhấp một ngụm. - Hiện nay trên chốn giang hồ - văn nhân nói tiếp – các thế lực nổi lên khắp nơi, những ma đầu ẩn cư đã lâu năm nay cũng bắt đầu xuất hiện. Đặc biệt vừa rồi trong tiệc mừng thọ của Hội chủ Hội vườn đào, có một thanh niên đến hành thích. Mọi người nhận ra tiểu tử này có lẽ là môn đồ của Quỷ ảnh thần quân, nhưng hắn lại dùng luôn cả Kim Cương Phục ma quyền để đánh ngã người mới là việc lạ. Nghe đến Kim Cương Phục Ma quyền, Trí Quang thiền sư như không kìm được, người bổng nhiên rung động, ông khẻ thốt: - Kim Cương Phục Ma quyền ư? - Đúng vậy. Những người có mặt lúc đó nghi ngờ, không biết tiểu tử đó có liên quan gì đến Địa Tạng thiền sư. Văn nhân lại tiếp lời. - Theo tại hạ được biết, trước khi đi đến Tây Lương, Địa Tạng thiền sư đã bí mật đến đây nghiên cứ phật học. Trí Quang thiền sư thoáng lộ vẻ cấp bách, người đưa mắt nhìn văn nhân rồi nói: - Thật là không có việc gì qua được mắt thí chủ, Địa Tạng Thiền sư đã từng ở đây, trong thời gian đó người đã nghiên cứu bản Huyết Kinh - Đại Phương Quảng Phật Hoa Nghiêm Kinh của bổn tự do chính tay tam tổ Vô Hà chép lại bằng máu của chính mình. Văn nhân vẫn im lặng, đôi mắt của Trí Quang đại sư như nhìn vào cõi hư vô, người từ từ kể lại câu chuyện: - Cửu hoa sơn có tam tổ, vị tổ thứ nhất là Bôi Độ, một nhà sư Thiên Trúc sang đây từ thời Tây Tấn, người là người đầu tiên cất am trên vùng núi này. Đến đời đường, có một hoàng tử Tân La, vốn nghe tiếng Huyền Trang đại sư, sang đây để thọ giáo, lấy pháp danh là Kiều Giác. Người đã chọn Cửu hoa sơn để ẩn tu, năm 99 tuổi người viên tịch, đệ tử mai táng tại đây. Sau ba năm mở áo quan ra thấy nhục thân vẫn còn tươi nguyên, người thảy đều tin rằng ngày là Địa Tạng bồ tát ứng hiện, để lại nhục thân, nên từ đó Cửu Hoa sơn được xem là đạo tràng của Địa Tạng bồ tát. Mấy trăm năm sau nhị tổ Kiều Giác, có một vị cao tăng là Vô Hà đại sư đến đây đảnh lễ Địa Tạng bồ tát, từ đó ngày đã ẩn tu suốt một trăm năm, đói ăn rễ cây, khát uống nước suối, trích máu chép kinh Hoa Nghiêm. Năm 126 tuổi, Vô Hà tam tổ viên tịch, sau đó ba năm người ta mới phát hiện nhục thân của ông, lúc đó vẫn còn tươi nguyên như mới. Người đều cho rằng, Vô Hà tam tổ chính là nhị tổ Kiều Giác tái sinh, để lại nhục thân cho đời chiêm bái. Nhục thân và Huyết kinh của tam tổ hiện nay vẫn còn trong Vạn niên thiền tự. Văn nhân đỡ lời: - Địa Tạng thiền sư đến đây cũng là để đảnh lễ Địa Tạng bồ tát. - Đúng vậy. Địa Tạng thiền sư mang pháp danh là Địa Tạng, dĩ nhiên phải đến đây đảnh lễ và tịnh tu một thời gian. Trong thời gian nghiên cứu bản Huyết Kinh, vốn là người uyên thâm võ học, Địa tạng thiền sư đã phát hiện huyền cơ trong đó. - Huyền cơ? - Vô Hà tam tổ bác học mênh mông, về mặt võ công thì người cũng là một bậc đại tôn sư nên mới có thể một mình tịnh tu ở nơi hoang vắng suốt 100 năm, trong Huyết kinh của người ngoài kinh Hoa Nghiêm còn có ẩn chứa võ học cao thâm. Trí Quang đại sư trầm ngâm nói tiếp: - Địa Tạng thiền sư đắc ngộ huyền cơ, đi đến Tây Lương nghiên cứu phối hợp với võ công Thiếu Lâm mà sáng chế ra Kim Cương Phục Ma quyền. Văn nhân liền hỏi: - Như vậy tiểu tử kia sử dụng Kim Cương Phục Ma quyền có phải là do Điạ tạng thiền sư truyền dạy? - Quyền pháp có thể là Kim Cương Phục Ma quyền của Địa tạng thiền sư nhưng cũng có thể không phải, bời vì có đến 2 nhân vật võ lâm đã nghiên cứu Hoa Nghiêm Huyết Kinh. - Còn một người nữa! Người đó là ai? - Chính là Quỷ ảnh thần quân. - Quỷ ảnh thần quân? Văn nhân lộ vẻ kinh ngạc rồi bổng nhiên bật cười nói: - Quỷ ảnh thần quân vốn được liệt trong tà đạo, sao lại có thể liên hệ với quý tự để nghiên cứu Huyết Kinh. Nhà sư từ tốn nói: - Địa Tạng bồ tát vốn cứu rỗi cả chúng sanh, nơi ngài thường ngự là U minh cung. Vì vậy dù là quỷ hay u minh ma đạo thì vẫn có thể đến đạo tràng của ngài như thường. - Nhưng Quỷ ảnh thần quân sao lại biết được huyền cơ, và sao quý tự lại dễ dãi mang bảo vật trấn sơn cho người ngoài xem như vậy? - Đây là bí mật lâu đời của bổn tự, vốn rất ít người được biết. Sư phụ của Quỷ ảnh thần quân là một người trong số đó. Từ lâu bổn tự cũng đã có một lời nguyện, rằng ai làm được 100 điều đại phúc thiện quanh vùng Cửu hoa sơn thì sẽ được chiêm kiến bản Hoa Nghiêm Huyết Kinh. Văn nhân trầm ngâm một lúc rồi nở nụ cười nói: - Được tiếp chuyện với đại sư quả thật là bổ ích. Không dám làm phiền đại sư lâu, tại hạ xin được cáo từ, hẹn hôm nào sẽ trở lại xin chung trà. Nhà sư đáp lời: - Bần tăng cũng không dám cầm chân Tiêu dao thí chủ, mong thí chủ lên đường bình an.
Bấy giờ Sephiroth mấy cất tiếng hỏi: -Hôm nay ta đến đây cũng không có việc gì, chỉ muốn nghe xem vì sao thẻ bài của người lại rơi tại xác của Hà lão tiền bối thôi. Dragon định cất lời, thì Riku đã ngăn lại, y biết Dragon vốn bản tính ngông nghênh, nói năng tất sẽ khiến cho sự việc trở nên căng thẳng, vốn dĩ Dragon so với võ công của Sephiroth còn kém một chút, nay lại vừa mới tung nội lực đánh với Wiwi, nếu xảy ra xung đột tất sẽ bất lợi, nên y lấy giọng mềm mỏng nói: -Việc này bang chủ của chúng cũng đã có tra xét, thẻ bài của Kình Sở vốn được ban cho các thuộc hạ khi đi làm việc cho bang chủ, nên việc có chiếc thẻ bài cạnh xác Hà lão tiền bối cũng không thể đổ cho bang chủ chúng tôi được. Mong Trường Giang Vương suy xét cho kỹ, chớ nên làm phương hại đến tình bằng hữu bấy lâu. Sephiroth vốn biết Dragon không phải là hung thủ, song chuyện này đâu thể dễ bỏ qua như vậy. Nên nói tiếp: -Ngươi nói cũng là có lý, song thẻ bài là của các ngươi, vậy các ngươi giải thích sao đây? Đến lúc này, Dragon không nén nổi cơn nóng giận, phải kìm nén từ lúc bị Wiwi chọc, hét lớn: -Ta giết Hà Chính Thuần đó, ngươi làm gì được ta nào? Lão già đó hỗn lão với ta, ta thích giết thì giết vậy. Riku vội ngăn: -kìa, bang chủ.... Dragon quát: -Hôm trước, chỉ vì ta bận giao đấu với tên Trung Nguyên kiếm khách gì gì đó, nên người đứng ngoài mới chiếm được tiện nghi mà mang danh là tha cho ta, để hôm nay ta xem bãn lãnh của Trường Giang Vương được giang hồ xưng tụng chỉ đứng sau Hung Long bang chủ ra sao? Nói rồi, phóng chưởng thẳng về phía Sephiroth. Sephiroth nhìn thấy chưởng lực của Dragon phóng tới, vốn đã biết công lực của hắn 10 phần nay còn không quá 7, nên định vung chưởng đánh lại, nhưng chợt nhớ ra Ngọc Yến đang đứng cạnh, nên một tay vung ra đẩy bạt chưởng của Dragon, một tay kéo Ngọc Yến khinh thân xuống dưới lầu. -Muội ở đây, Trần Long sẽ lo cho muội. -ca ca, cẩn thận. Sephiroth vốn biết Dragon là chưởng lực chí cương chí dương, tuy có thể dùng công phu Âm khí trong Âm Dương chưởng của mình để khắc chế, nhưng biết nội lực Dragon sau trận đánh với Wiwi đã giảm sút nhiều, nên dùng trực tiếp Dương công trong Âm Dương chưởng đọ với Dragon. Âm Duơng chưởng của Sephiroth chia làm hai phần. Dương Công và Âm khí, sau Sephiroth luyện thanh Masumune thành Âm Dương kiếm pháp. Âm khí vốn rất thâm độc, có thể lấy mạng người cách trăm trượng trong chớp mắt, song lại rất nguy hại đến bản thân, nếu không có Dương công để bổ trợ, thì khi luyện sẽ bị tẩu hoả nhập ma mà chết, vì vậy Sephiroth không dám luyện nhiều, chỉ dám luyện cầm chừng đủ để tránh những tác hại của Dương công. Sephiroth xưa nay chăm chú luyện Dương công, đã đạt đến thành tựu lớn, tuy Dương công ít hại, nhưng vẫn phải luyện chút Âm công để đề phòng. Bởi thế tuy luyện ÂM Dương chưởng và ÂM Dương kiếm pháp, song Sephiroth mạnh về Dương Công hơn Âm khí. Tuy Âm khí vô cùng lợi hại song ít khi dám đem ra dùng, vì sẽ làm tổn thương chân khí, nhẹ thì phải điều thương, dùng Dương công bổ trợ, nặng thì phải bế khí, dùng Dương Công lấn át Âm khí, nếu tẩu hoả nhập ma tất sẽ trọng thương. Bởi thế, Sephiroth biết giờ mình đang chiếm tiện nghi, nội lực mạnh hơn đối thủ nên dùng Hoả Long Thần Chưởng trong Dương Công đánh về phía Dragon, Dragon nào dám khinh xuất, dùng Hồng thuỷ thần Đao đón đỡ. Ầm một tiếng, cả hai bắn về phía sau. Sephiroth lui hơn ba bước mới đứng vững, còn Dragon nội lực yếu hơn, loạng choạng hơn năm bước về phía sau mới trụ lại được.
Bài này thế cho bài bị xoá Nói chuyện sau khi từ giã hai mẹ con Phụng Kim Hoa - Thiên Thiên trong lòng Koragar có chút nuối tiếc nhưng vẫn tự nhủ :"ta là nam tử hán không thể nhờ vào lòng thương hại của nữ nhi mà tiến thân được " nên vẫn bước đi theo vô thức .Không biết đi được bao lâu ,ngẩn ra thì thấy mình ở một cánh rừng xa lạ ,cảnh vật càng làm cho Koragar cảm thấy càng cô đơn hơn ,cảm thấy bản thân thật vô dụng .Hắnn từng nghĩ rằng chỉ cần cố gắng luyện thành võ công của Quỷ Ảnh Thần Quân thì giang hồ khó có địch thủ và dễ dàng trả được gia thù song sự thật là gã không là gì cả .Gã không thể chống nổi Wiwi ,một tiểu tử hậu tiến như gã mà phải để cho kẻ thù tha mạng như một con chó hủi làm cho bộ mặt giả nhân nghĩa ấy càng được tô vẽ thêm .Công việc trả thù lại càng khó khăn hơn.Sự thậtđó đã tạt cho gã một gáo nước lạnh buốt , gã tỉnh người và khôn ngoan hơn nhưng cũng cảm thấy chua xót khi tự hỏi : "Bao giờ ta có thể trả được gia thù ?".Trước mắt gã bây giờ hiện ra cảnh hoang tàn đổ nát của Bakyryu phủ mà dấu rêu phong không thể phủ mờ vết máu ,khung cảnh tan thương mà mười năm trước lúc sư phụ còn sống đã cho gã xem .Sư phụ gã , người đời gọi ông là ác nhân song đối với gã công ơn người cao hơn núi sâu hơn biển ,ngừơi chỉ vì gã tìm ra tên sát nhân năm ấy "HungLong"mà phải thảm tử để lại gã trơ trọi nhưng gã vẫn gắng sống cho tới hôm nay .Bây giờ cũng vậy gã biết sự nguy hiểm khi đã lộ mặt cộng với sự tuyệt vọng nhưng không nản chí mà vẫn mò mẫm trong đêm tối và tự nhủ không được chết khi chưa trả được thù.Thế là gã quyết định tìm một nơi ẩn thân nhằm nâng cao tài nghệ bằng việc tăng cường luyện tập thế là Koragar đứng thẳng lên rồi dùng khinh công lao vút đi .
Riku nhìn thấy tình hình này thì nghĩ thầm :"Quả đúng như dự tính" . Ngay sau khi 2 người lùi ra sau , Riku đã vội lên tiếng : - Xin dừng tay . Vốn cả 2 đã lùi ra mấy bước , nê việc dừng tay không khó . Sep và Dragon vội quay sang nhìn Riku thì Riku nói tiếp : - Trường Giang Vương Sep tiền bối vốn đã là trên bọn tiểu bối một bậc . Nay lại lợi dụng lúc bậc tiểu bối chưa bình chân khí mà đánh , coi sao được . Sep nghe vậy thấy cũng có lý , liền hỏi : - Ngươi nói vậy tất đã có chủ ý , vậy theo ý ngươi , ta sẽ phải làm sao ? - Không dám không dám , tiểu bối chỉ xin được hội ý với Dragon một lúc rồi nhân đó điều hoà chân khí . Sep nghĩ vừa rồi đã thử so chưởng , dù Dragon có hồi phục hoàn toàn chân khí mà đấu với mình cũng nắm chắc phần thắng đừng nói là Dragon hồi phục được một lúc nên đồng ý . Riku liền nói thầm vào tai Dragon mấy câu , Dragon vừa nghe thì biến sắ chỏi : - Như vậy không phải quá mạo hiểm sao ? - Bang chủ an tâm , bề tôi đã tính kỹ rồi . Dragon nghe vậy thì cũng yên tâm , lại bước ra quát : - Tên tặc tử Sep mau ra đây cùng lão phu so kình lần nữa . Sep thì vẫn bình thản đi ra giữa phòng , bỗng lại nghe Riku nói to với Dragon : - Xin bang chủ nhớ khi bề tôi nói to chiêu quyết định thì hãy thi triển ngay . Sep , Wiwi và cả Dragon nghe vậy thì ngạc nhiên không ít . Chẳng lẽ giữa chừng lại nghe tên chiêu rồi mới xuất ra thì làm sao giảnh đựơc thượng phong . Nhưng Sep nghĩ ngay , Riku vốn là kẻ quỷ kế đa đoan , e rằng có âm mưu chi đây ? Hẳn là lúc Riku quát là để làm phân tâm tinh thần mình . Nghĩ vậy thì liền tụ khí , đánh ngay một chưởng tới , giành lấy thượng phong . Ngạc nhiên là Dragon bình thời rất hay nổi nóng nhưng khi nghe Riku nói một điều chắc chắn thì lại bình tĩnh suy xét , hơn nữa vừa rồi biết mình không phải là đối thủ của Sep , nên quả làm theo lời Riku . Dù Sep tấn công cỡ nào cũng cố vung chưởng phòng thủ chứ không tấn công . Sep ngạc nhiên lắm nhưng không dám coi thường , chưởng thì càng lúc càng biến ảo . Qua lại hơn trăm chiêu , Sep nghĩ cứ kéo dài thì e có kế bên trong của Riku nên vội lùi lại 2 bước , tụ khí lên tay định dùng 1 chưởng cực mạnh đánh bại Dragon . Và đúng lúc này , Riku quát lớn : - Sóng đổ triều dâng . Dragon vừa nghe thì vội lao tới , hai tay vung ra một chưởng tới , quả là chiêu Sóng Đổ Triểu Dâng trong Hồng Thuỷ Thần Đao Chưởng . Một chưởng quả cực kỳ bá đạo , nhưng vốn chiêu này có nhựơc điểm là khi xuất ra thì không thủ được bên hông phải , nên chỉ dùng sau các chương thế khác . Sep cũng nhìn ra điểm yếu đó , nhưng nghĩ thầm rõ ràng là có khuyết điểm và vẫn thi triển là có ý gì ? Nhưng lại nghĩ với võ công của mình thì dù có kế bên trong cũng có thể phá . Nên vội xoay tay , nhằm vào hông của Dragon đánh mạnh . Chưởng thế chưa tới thì Sep nghe thấy tiếng gió rít đằng sau , quay đầu lại thì thấy cóbóng người đang lao tới rất nhanh thì giật mình . Nhưng trong tình trạng này , lâm nguy bất loạn , Sep nghĩ tuy kẻ đằng sau nhanh nhưng chưởng thế không có vẻ mạnh . Mình chịu trúng một chưởng thì ở đây còn có Wiwi chủ trì đại cuộc , thì chắc Dragon có là thánh lần này cũng không thoát . Nên vội giơ song chưởng lên đỡ lấy chưởng của Dragon . Một tiếng ầm vang lên , Dragon bị đánh dạt lùi lại mấy bước , chân khí đảo lộn . Cùng lúc đó , Sep cũng trúng chưởng vào huyện Thái Uyên đằng sau tim . Chưởng tuy không mạnh nhưng đau thấu tim , Sep ngã ra đằng trước , phun ra một ngụm máu . Thân vừa chạm đất đã vội vận khí định bật dậy , nhưng khí chưa tụ xong thì tim đã đau như ngàn dao cắt nát . Wiwi thấy tình hình không ngờ lại chuyển biến thành như vậy thì vôi 5lao tới chỗ Sep , miệng thì quát : - Riku , ngươi lời lẽ thì ngon ngọt nhưng không ngờ hành động lại hiểm độc như vậy . Nguyên người ra tay là Riku . Dragon lúc đó cũng ngạc nhiên nhìn Riku nhưng Riku tránh né ánh mắt của Dragon và nói : - Hê , tuy là hành động hiểm độc nhưng trứơc khi tỷ đấu không hề có giao ước luật này . Không phải cả 2 ngươi đều xông vào tấn công trước ? Riku bỗng nhiên thay đổi cách xưng hô làm mọi người kinh ngạc . Lúc này thủ hạ của Xích Bích Trại đã quây chung quanh Sep . Wiwi định xông vào đánh Riku thì thấy Sep đưa tay ra cản , nói : - Vừa rồi ... vừa rồi là ... Tuyệt cấm võ công ? Sep trúng một chưởng không mạnh , nhưng sau đó không thể vận khí biết chiêu vừa rồi không phải là chính đạo . Với kiến thức của Sep thì việc truy ra võ công đó là gì không khó , nhưng vô cùng lo lắng vì hiện giờ không thể vận khí không khác gì việc mất hết nội công . - Quả không hổ danh lả Trường Giang Vương , chưởng vừa rồi chính là Khoá Tâm Lôi trong Thiên Ma Toái Thủ đó . Dragon vốn đã biết việc này từ trước , nên im lặn gkônhg nói gì . Nhưng Wiwi thì ngạc nhiên lắm : - Thiên ma toái thủ ? Chính là thứ võ công tà môn được xếp vào trong Thập Bát Đại tà công sao ? Sep cũng nói : - Nghe nói trong Thập Bát Đại tà công , môn này là chứơc giết người nhanh nhất . Vì cả môn này đều tập trung đánh vào tim nên còn đựơc gọi tên khác là Sát Tâm Chưởng . Nhưng vì muốn học môn này mà phải tự hoại thân nên đã thất truyền , không ngờ vẫn còn truyền nhân . Riku lại bình thản đáp : - Không sai , ta vì muốn thực hiện nguyện vọng của sư phụ và tự phế 2 tay luyện thành Ma Thiên Toái Thủ . Nói rồi kéo 2 lớp băng trên tay xuống , để lộ ra 2 cánh tay xám xịt : - Đã cắt đứt các kinh mạch sống trên tay để có đựơc song chưởng chết . Hai tay này nếu không phải vì hấp thụ máu mỗi ngày thì có lẽ đã thối rửa lâu rồi . Wiwi và Sep nh2in thấy thì không khỏi ớn lạnh , quả là thịt trên hai tay Riku đã có chỗ mục . Wiwi hỏi : - Ngươi nói làvì nguyện vọng của sư phụ ngươi ? Nguyện vọng gì ? RIku chưa trả lời thì Dragon đã dáp : - Tận diệt trung nguyên , xưng bá võ lâm . Lời vừa dứt thì như sấm đổ bên tai , sư phụ của Dragon và Riku là ai mà lại có nguyện vọng điên cuồng như vậy ? Riku không chối , chỉ nói : - Không sai , vì thế mà ta tụ tập từng cao thủ võ lâm mà tìm cách trừ khử . Việc Dragon huynh diệt trừ không ít bang hội trên thiên hạ cũng là ý của ta . Wiwi tức giận quát : - Sư phụ ngươi tâm ý cuồng điên , ngươi cũng không sáng hơn là mấy . Ngươi cho rằng có thể diệt trừ hết bọn ta dễ dàng sao ? Riku nhắm mắt lại , thở dài rồi nói : - Dù sư phụ ta thế nào thì ta cũng không thể nói sai cái sự thật người nuôi nấng ta nhiều năm trời . Dù gì đi nữa thì ta cũng phải trung thành , báo ơn cho lão nhân gia . Ta tuy luyện Thiên Ma Toái thủ nhưng nếu dùng để đánh trực tiếp với từng cao thủ e không thể thắng . Nhưng nếu không phải lợi dụng Dragon huynh thì sao đánh một chưởng trúng tâm Sep được . Sep tức lắm , nhưng đã không thể vận khí , nên chỉ quát : - Ngươi ... - Vừa rồi trúng Khoá Tâm Lôi , chiêu duy nhất trong Thiên Ma Toái Thủ mà không sát tâm . Nhưng đã khống chế toàn tâm , chỉ cần có chút vận khí là máu chảy ngược về tim gây đau đớn không ít . Ta cũng nói thẳng , trên đời ngoài cách dùng khí đạo mạnh hơn dẫn vào tâm , nhưng làm vậy ảnh hưởng không ít đến tim , khí đạo bản thân cũng tổn thất không ít ra thì chỉ có Lưu Không Thủ của ta mới có thể giải Khoá Tâm Lôi . Riku dừng lại một chút rồi nói tiếp : - Với sức ta và Dragon , hiện ở đây không còn đối thủ . Dù là hàn Khí Lang Quân cũng không thể thắng nổi hai ta . Xem như 2 cao thủ trong Thập Đại Kỳ Nhân ta đã nắm trong tay , ngoài Dragon và 4 người hành tung không rõ thì không tính , 2 người Tiểu Khôi Tinh và Độc Xà Vương , ta cũng đã cho sát thủ đi hành thích . Sát thủ này ta đã huấn luyện mấy chục năm , võ công không kém . Đây gọi là nuôi binh ngàn ngày , dùng binh một giờ . Cho dù ám sát có thất bại thì cũng không tránh khỏi náo động võ lâm . Rồi đây bứơc tiến tới đầu của bang chủ võ lâm càng gần hơn . Xem ra võ lâm trung nguyên lần này đã bị Tả Hữu Quán Thần ta làm đảo lộn . Riku nói rồi cười to ...
wiwi nghe lời nói cao ngạo khinh người của Riku, tức thì tung một chưởng đánh thẳng vào Riku. Tuy là chiêu chính diện, nhưng chiêu xuất quá nhanh, Riku lại đang lúc đắc ý, thì làm sao đỡ được, bỗng Ầm một tiếng, wiwi bị bắn lui ra sau hơn 10 bước...y ngước mắt lên nhìn, thì thấy đó là Dragon. Wiwi liền vận khí, định ra chiêu sát thủ Ngân phụng quyết lấy mạng cả Dragon và Riku. Nhưng bỗng nhiên thấy mạch khí đảo lộn, người lúc nóng lúc lạnh, rồi xuất hiện hai luồng khí loạn đả trong người khiến wiwi khó chịu vô cùng. Tuy vậy, wiwi vẫn cố chịu đau gượng dậy, hỏi Dragon :"chiêu vừa rồi là chiêu gì vậy?". Dragon vốn biết wiwi có ý khinh mình nên nói chọc tức y :"Chiêu đó ta vừa nghĩ ra, chưa có tên!". wiwi nghe thấy thế, nghĩ rằng võ công luyện bao năm của mình chả lẽ không bằng một khắc suy nghĩ của Dragon sao? Mới nghĩ đến đó, y đã tức giận vô cùng, suýt nữa thì thổ huyết. Bỗng nhiên wiwi hiểu ra, liền nói :"Trong chưởng có độc!". Dragon sợ mọi ngươi nghĩ sai, liền nói rằng :"Ấy chính là chiêu Hoả Diệm Ma Khí!". Cả mấy người xung quanh kinh ngạc, Hoả Diệm Ma Khí tuy là Hoả Khí nhưng có cả Âm khí và Ma Khí bên trong, tuy có vẻ giống với các loại Hoả Công bình thường nhưng thật ra là tương khắc, đấy còn chưa nói đến việc luyện võ công này có thể bị tẩu hoả nhập ma, trở nên điên dại. Vốn không ai trừ Riku biết Dragon có thể luyện hai loại võ công trái ngược nên không hiểu vì sao Dragon có thể luyện được Hoả Diệm Ma Khí. Riku nhẩm tính, vậy bây giờ wiwi và Sep đã bị khống chế. Riku phất tay, nói với Dragon :"Bây giờ ta phải giết hết tất cả người ở đây!". Bỗng Sep hét to :"Ta chưa bị phế đâu!". Nói rồi dậm mạnh tay xuống đất. Lập tức một viên gạch lát sàn bật ra. Sep liền thò tay xuống, rồi rút ra một vật. Ai ai nhìn vật đó cũng nhận ra, đó chính là thanh kiếm masamune nổi tiếng giang hồ của Xích Bích Trại. Riku nói :"Đúng như ta dự tính. Thanh kiếm y mang trước đây là thanh kiếm giả! Nhưng không sao, ta và Dragon cũng thừa khả năng khống chế y!". Sep nghe vậy, tức lắm, liền vung đao chém tới. Nhưng do vận khí không được, nên Sep chỉ có thể dùng kiếm pháp mà thôi. Tuy vậy cũng đã ngang ngửa với Dragon rồi. Bỗng nhiên Dragon đánh mạnh xuống đất, làm cát bụi bay tứ tung. Đây chính là chiêu của bọn đào vàng hay dùng để phá vây của cướp núi, vậy Dragon sao lại biết được chiêu này? Cái đó hãy tạm nói sau, còn bây giờ Sep đang bị cát bụi làm mờ mắt. Bỗng nhiên có một bàn tay luồn qua tay y. Sep nhìn xuống, thanh kiếm masamune đã biến mất. Rồi trong người y xuất hiện hai đạo kình lực đối chọi nhau, khiến y đau đớn vô cùng. Vốn Riku có luyện được Ma Thủ, tuy không hẳn là võ công nhưng là luyện được tay nhanh vô cùng, chỉ trong nháy mắt đã đoạt được thanh masamune của Sep. Cùng lúc đó Dragon đã đưa vào người Sep hai luồng Ma khí và Hoả khí chí dương. Riku thấy Sep đã hoàn toàn bị khống chế, cũng không khỏi tự đắc mà ngửa mặt cười. Nhưng bỗng y im bặt vì có tiếng ở ngoài :"Hung Long Minh Chủ giá lâm!"
Dragon cùng Riku nghe thấy Hung Long đến thì thoáng giật mình, cùng quay lại, thì bất chợt, một tiếng nổ lớn vang lên , bụi khói mù mịt. Đến khi khói tan, thì đã không thấy Sephiroth cùng Wiwi và bọn người Xích Bích trại đâu. Nguyên Trần Long, là phó trại chủ Xích Bích trại, thấy tình thế nguy cấp, mới giả hô lớn lên là Hung bang chủ đến, đoạn tung khói mù(Nguyên Trần Long có học được của võ sĩ Phù Tang), rồi cùng người của Xích Bích trại xông vào cứu Sephiroth, nhưng tìm không thấy Sephiroth, trong lúc cấp bách, liền cứu Wiwi chạy đi. Còn về phần Sephiroth, vốn đã luyện Âm Dương chưởng, tuy trúng phải chưởng âm độc của võ công tà môn, song trong người có Dương công để áp chế, Âm khí để hấp thụ, nên thấy có khói mù của Trần Long thì gắng vận khí dùng khinh công kéo Ngọc Yến cùng mình thoát ra ngoài. Đi chừng hơn mười dặm, do vận khí quá sức, Âm khí hấp thụ thêm quá nhiều, nên hai luồng chân khí Âm, Dương đối chọi nhau dữ dội, kiệt sức dừng lại, thổ huyết. Ngọc Yến bấy giờ vẫn còn chưa hết kinh hoàng, dùng hết sức mình đỡ Sephiroth tựa vào thân cây. Phận liễu yếu sao có thể đỡ được thân hình trai tráng, bởi thế nên chật vật, loay hoay mà vẫn không sao đỡ Sephiroth dậy được. Ngọc yến hoảng hốt, lay gọi: -Ca ca, ca ca sao rồi. Trả lời muội đi... Nhưng Sephiroth vẫn trong cơn mê mang bất tỉnh, hai luồng chân khí chạy loạn, công kích dữ dội trong người Sephiroth. Trước mắt chàng mọi thứ đều tối đen, mờ dần.... ....... Sephiroth mở mắt, "ta đang ở đâu đây?", "ta đang nằm ở đâu đây?", "Căn nhà cỏ này là thế nào". -Ca ca, ca ca tỉnh rồi... Sephiroth đưa mắt nhìn, thì ra Ngọc Yến đang ở bên cạnh chàng. Sephiroth khẽ mỉm cười, định cất tiếng hỏi thì từ đằng sau, một Đạt Ma hình dung cổ quái bước ra: -Thiện tai, thiện tai, Trường Giang Vương hẳn chưa quên cố nhân chứ?
Riku thoáng thấy tình hình như vậy thì mặt biến sắc , nói : - Không xong , không xong . Để 2 kẻ này thoát đi e sẽ nguy hại đến 2 huynh đệ ta , võ lâm trung nguyên mà biết ắt sẽ có sự đề phòng . Chúng ta vì lão nhân gia mà khổ luyện tà công hoại thể , nay để chúng thoát ắt sẽ nguy hại đến ngày lão nhân gia hạ sơn . Trường Giang Vương trúng phải độc chưởng , tâm bị khống chế thì dù võ công cao cỡ nào mà cố vận khí ắt cũng vỡ tim mà chết , chắc chắn không thể chạy xa được . Dragon nghe vậy cũng kinh hãi , vội cho người đuổi theo . Xét ra người của XÍch Bích trại tuy lợi dụng khói mù mà chạy trốn nhưng người đông , lại phải vác theo người bị thương thì không thể cao chạy xa bay quá nhanh . Nhưng cả Riku và Dragon đều lo lỡ trên đường mà bên Xích Bích Trại gặp phải cao nhân nào thì e kế hoạch vỡ lỡ . Riku đã vốn không còn coi tính mạng vào đâu , nhưng ảnh hưởng tới lão nhân gia thì thà chết còn hơn nên lần này thay đổi sắc mặt , không còn trầm tĩnh và thay vào đó là sự lạnh lùng tàn độc , nóng nảy âm hiểm quyết tìm cho ra đám Xích Bích Trại ... ... Lời của tác giả Riku : Con rồng chột chết tiệt TT_TT . Ít nhất cũng phải bắt sống chứ sao lại tạo cơ hội cho thoát dễ dàng thế . Tốn công tôi dày công suy nghĩ để tìm ra lý luận hợp lý mà không quá đề cao bản thân để tóm cổ Sep và Wiwi . Grrrr ... >_<