Mình thì chỉ cẩn build được thế giới ngon là đọc thui chứ kén quá cũng ko có chuyện đoc. Cái truyện Bán tiên trước ai giới thiệu cụng bị vụ này, mặc dù tính tiết đọc ổn nhưng cái thế giới chán quá, lại thêm thằng main lúc đầu được build cũng dạng khôn ngoan nhưng thiếu kinh nghiệm giang hồ, bên ngoài lưu manh nhưng bên trong vẫn trọng nghĩa nên bị cuốn vao nhiều thứ mà về sau cứ hành xử để cốt truyện được chạy,chả nhất quán gì cả chứ nhân vật chả có phát triển gì nên đọc cũng chán.
Thằng Dược Thiên Sầu chuyên viết main sống chó làm gì viết được main trọng nghĩa, bản thân tác giả tam quan bất chính mà.
Thì ban đầu vậy mà phen. Sau như thăng lưu manh chạy phá người ta chứ chả thấy tinh thần lúc đầu đâu. Ứng xử đúng kiểu cho cốt truyện nó chay chứ ấn tương ban đầu bay sạch.
Thằng main đút đầu vào di tích bị cương thi táng mém chết, được tiền bối giúp. Biết tiền bối có cái thuyền bay được qua tiên giới, năn nỉ xin đi ké. Nó lên thuyền rón rén luyện hóa cái thuyền của người ta. Bị chính chủ phát hiện, bảo mày làm thế giữa đường cái thuyền nó ngưng không bay nữa thì chết chùm con ạ, sao mày ngu thế. Main ậm ừ rồi nói thầm (lời tác giả) chuyện nhỏ xíu mà làm gì căng, tiền bối gì mà ích kỷ.
lão đó với tay "duyên phận" chắc cùng hội. toàn mc đạo đức giả càng về sau càng giống đám nó chửi đầu truyện.
Game nó ra trailer mới nên máu thôi đạo hữu Giờ chỉ theo có 1 bộ Ta đem Pokemon phổ cập toàn thế giới thấy hay hay nên xin vài bộ tương tự ấy mà
Chuẩn cmn luôn, 1 thằng viết logic như kẹc mà thích góc nhìn 3rd tự khen mình viết trí tuệ, 1 thằng tam quan bất chính mà thích chèn ngụy biện song tiêu. Hên là đám converter nó có thói quen chỉ dịch chương truyện không dịch tự chương với phụ chương trình bày giải thích của chúng nó đấy, đọc là hết táo bón
tùy đứa. vẫn có đứa dịch. như vụ cái thiên cơ điện lần đầu mc thả AOE chết cả đám ngoại môn vô tội tác viết cả dòng lê thê nào là tự trách đến khi lên đỉnh cao vẫn tự trách xong kết 1 câu làm lại vẫn làm vì sống sót.
Thà như bộ một người chém lật giang hồ, main ác + thế giới như lozz nên nó thẳng tay chém hết từ creep ghẻ, boss cho tới gái gú đọc cũng sảng khoái. Sau này lên map tu tiên thì hết đại cương bắt đầu như cc
Chính ra main nó ác từ đầu tới đít như Cổ chân nhân lại đỡ bị đạo đức giả . Mỗi tội ác quá đọc bị dội.
Bộ Cổ chân nhân hành văn với văn phong tác giả còn non. Nó tả cái ác thấy tởm lợm thôi chứ chưa đến mức độ rợn cả tóc gáy, gây kinh hãi cho đọc giả Tả cái ác phải nói tới 2 bộ tử nhân kinh với đạo quỷ dị tiên. Đọc Rợn hết cả người.
Đạo quỷ dị tiên mình thấy nó tà chứ không hẳn là ác, kiểu 1 xã hội nó mục nát thì tất cả luân lí nó cũng chết theo ấy. Tử nhân kinh đọc cũng hay mà hơi lê thê.
Đạo đức giả nói bất ngờ chứ nó không sai. Điển hình như trong Thăng Tà, thằng main xuống địa ngục liên tiếp bị Diêm La dạy cho mấy bài học vềchúng sinh bình đẳng, ngu mẹ luôn. Có linh hồn kiện Diêm Vương, nhà con nhỏ nheo nhóc đói quá phải trộm gạo ăn đỡ đói, chỉ mấy hạt thôi nhưng sau đó chủ nhà nổi lửa thiêu chết cả gia đình - Châu chấu said. Diêm Vương chỉ đưa lời chứng kêu "đó, mày xử tao xem!". Xong sau này có chuyện, main nó nói thẳng luôn tao giúp thân không giúp lý! Nó là đạo đức giả đó, nhưng đâu phản cảm. Chỉ là một số tác giả nó viết song tiêu mà bản thân nó đéo nhận ra, cứ phải dùng 3rd trình bày thanh minh áp đặt cho độc giả là cách xử lý đó nhất định là đúng. Người ta chửi là chửi mấy dòng thanh minh của nó, chứ cứ đặt tình huống trên bàn 5 người 10 ý, đâu có làm sao. Như Kim Dung dẫn truyện cũng tuyến tính bỏ mẹ nhưng dân chúng vẫn ok, chứ lão dám viết 1 câu thằng Lệnh Hồ Xung thanh niên gương mẫu xem dân mạng nó chả chửi cho, đoạn đấu kiếm trên Thiếu Lâm chẳng hạn, góc nhìn "dẫn truyện" vốn sai bét!
trong truyện , hay ngoài đời mấy thằng đó luôn bao biên bằng câu "tao không có lựa chọn" quăng đên điểm no-return kiểu tình huống xe lửa cán 5 người hay 1 người ....Mấy thằng tờ hó luôn nêu cao quan điểm "vì lợi ích chung" " vì số đông " "vì tam thế " "vì tứ hải bát hoang" "vì hòa bình nhân loại " clg ấy Nhưng luôn lờ đi quá trình sao dẫn đến điểm đó thì éo nhắc đến
chuẩn mợ rồi toàn trò "tao không có lựa chọn", loại này tôi đọc ghét đéo thể nào ghét hơn. đời đéo gì lắm sân si, nằm thẳng cũng có chết đâu, tại sao cố đấm ăn xôi làm đủ trò bỉ ổi, rồi khóc lóc kêu oan? trừ vài trường hợp cực kỳ cá biệt kiểu không làm thế thì chết ra thì tôi thấy toàn loại làm ác để sướng mình chứ chả ai bắt buộc gì. nói đến tôi cũng không thích Tử Nhân Kinh, ờ cả bộ Nhụ Tử Đế đọc dc vài chục chương cũng drop. Thế giới quan của thằng tác giả nó vặn vẹo còn hơn cả tác phẩm Cthulhu, các nhân vật thằng nào cũng chăm chăm làm ác, thằng không làm ác thì chỉ biết nín thở nhịn nhục, để thằng ác nó đè lên đầu lên cổ, cả thế giới thằng nào cũng khôn lỏi tham sống sợ chết, ngoài cái mạng còm sống lay lắt ra thì chả có cái vẹo gì đáng quý trọng để hi sinh, kể cả lý tưởng, tình thân, tình yêu, tình bạn.
Hồi xưa thời kỳ đầu của tiên hiệp, huyền ảo kiểu nó mới ra, rồi đầu truyện cũng ít, nên 1 số cái dù vô lý vẫn cuốn. Nhưng giở đọc nhiều rồi, nên kén chọn với soi nhiều hơn rồi ngẫm lại mấy bộ cũ thấy main không khác con Jerry trong hoạt hình. Nói đơn cử như bộ Đấu phá hay mấy bộ thời kỳ đầu tựu chung hay có môtip nhà cửa người ta đang yên đang lành, anh main vì muốn tu luyện lên đẳng cấp tiếp hay nhiều khi là ngứa mắt tự dưng phá nát con mie nhà cửa người ta? cướp đồ. Hay còn 1 số bộ bây giờ lên top nhưng mà đọc cứ thấy sai sai, điển hình như mấy bộ tả main thông minh, tính trước sâu sa nhưng thật ra toàn kiểu là do tác giả tự đề ra tình huống và tự xử lý sẵn ép người ta chỉ có 1 huống theo kiểu tự va vào chứ chả phải thông mình gì hay hiểu rộng tài cao gì.
Mình già chát và chưa vã đến mức động vào ba cái loại ông vừa nêu Thực ra mình cũng ko rành vụ phân thể loại lắm !Mình khá thích Chuế Tế , đấy có phải là đồng nhân hay ko ?