*Gió đem giá lạnh về muôn hoa rơi rụng tựa sương Người nơi xa xa trông về hoàng hôn chìm trong bóng núi Dặn đừng nhớ ... nhưng sao chẳng quên?
Dù nàng lỡ dẫn bước trong phồn hoa ánh sáng, thì thuyền cũng ghé đi cho lòng ta thoáng niềm vui Ta mãi nhớ thương em khôn cùng, Lời em hứa thăm ta hôm nào Còn cố chấp nên em không vào Nhưng ta đâu trách sao em buồn? Nàng đã mãi ra đi tìm vui bến mới Giận hờn cánh én vút khơi còn ta chốn này thôi Rượu đưa tiễn đơn phương say cạn Ta khao khát yêu em quên đời Càng thương nhớ cuốn quay Nghe sầu lên đôi vành mi mắt thoáng cay...
đầu năm họ hàng có người mất, đều là ng từng dính vào ma tuý, cai về mất phương hướng, gia đình bất ổn, có ng overdose, có ng bị tai biến ... tự nhìn lại mình thấy cũng đang mượn rượu giải sầu...