yahoo.com - Henry đã xác nhận onboard với Warhammer 40.000 series

Thảo luận trong 'Thư Giãn Express - Bản Tin Cuối Ngày' bắt đầu bởi Kentiny, 16/12/22.

  1. ShilenKnight

    ShilenKnight One-winged Angel Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    29/7/10
    Bài viết:
    7,672
    Vl 38% =)) cơ mà phải xem user score sao đã
     
  2. ZhaoHuo

    ZhaoHuo Red, Pokémon champion Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    1/5/07
    Bài viết:
    7,469
    Nơi ở:
    TP.HCM
    đống meme, fan art chúng nó toàn vẽ Dorn có bộ râu mutton chops chất lòi
     
  3. Sét Đánh

    Sét Đánh Legend of Zelda

    Tham gia ngày:
    25/11/15
    Bài viết:
    1,169
    post qua đây cho đỡ loãng. tình hình là tớ đang dịch 2 cuốn Angel of Caliban và Ruinstorm, tính dịch mấy tuyến truyện ít người biết tới. Thramas crusade, shadow crusade, và Imperium Secundus peepo_blesspray



    Có ngó thử mấy cuốn trong Siege of terra thì cuốn nào cuốn nấy dài vkl, trong grp có dịch kha khá rồi nên ko đụng vô peepo_dead


    nếu có dịch cuốn nào trong Siege of terra, có lẽ tớ sẽ dịch cuốn Echoes of Eternity , cuốn này do Aaron Demski Bowden viết, cha này là trùm viết những cảnh huyết chiến bung lụa hoành tráng máu me như Anime, thấy hợp gu nhất lão này pepe-15


    Trận Sanguinis vs Angron lão viết đỉnh vãi, tả cứ như là Anime vậy , Sanguinius đúng là vô địch cận chiến rồi


    Angron vs The Great Angels



    Bối cảnh: không cần phải nói nhiều về trận chiến này, đây là trận chiến đã được dự báo trước từ rất lâu kể từ khi phát súng đầu tiên mở màn Siege of Terra diễn ra, đây là trận chiến luôn được fan Warhammer 40k mong mỏi từ lâu và giờ đây, dưới sự giúp đỡ của member Tùng Hoàng, xin được giới thiệu với mọi người toàn bộ diễn biến trận thư hùng giữa Angron và Sanguinius.

    Nói sơ qua một chút về bối cảnh thì cuộc đấu này là tia hi vọng cuối cùng nhằm lật ngược thế cờ của quân trung thành khi đại quân Chaos do lực lượng World Eaters làm chủ đạo đang điên cuồng công phá Cổng Eternity, đối chọi lại lực lượng phản bội chính là lực lượng trung thành với thành phần chủ lực chính là những Blood Angels Legion. Đại Thiên Thần Sanguinius vừa mới trải qua một trận khổ chiến với con Bloodthister Ka'Brandha Bane of the Ninth Bloodline, vừa mới giết chết Ka'Brandha xong chưa kịp nghỉ ngơi thì Angron xuất hiện buộc Sanguinius phải bay ra đối đầu với hắn.

    *---------------*

    Vị Thiên Thần và con Ác Quỷ đối mặt nhau ở trên không trung, bên dưới bầu trời nhuộm màu máu, thở ra từng hơi ngập tràn sát khí. Cuộc đấu kiếm đầu tiên tạo ra một tiếng nổ vang trong khi những người con của bọn họ đang xông pha ở bên dưới, chiến đấu và rồi ngã xuống trong bóng tối đôi cánh của người cha mình.

    Chúa Tể Cát Đỏ vung lên lưỡi kiếm đen, chất thép của nó làm linh hồn người ta phải chấn động, thế nhưng vị Thiên Thần đã biến mất, ông xoay người và rồi vút bay lên cao. Angron đập cánh đuổi theo sau, tức giận với cơ thể cồng kềnh của bản thân. Mỗi lần hắn ta sắp tới gần Sanguinius, vị Thiên Thần lại lộn vòng qua một bên hoặc tung cánh rồi bay đi. Mỗi lần vung kiếm hắn đều trượt, mỗi lần hắn giơ móng vuốt lên đều không nắm được gì cả, cơn phản hồi trong đầu Angron tựa như một thứ Axit. Những chiếc Nail găm sâu cho hắn thêm sức mạnh, nhưng chúng cũng đang trừng phạt hắn, chiếc Nail găm sâu theo mệnh lệnh khẩn cấp của Horus, đang cầu xin cái chết của vị Thiên Thần.

    Angron - những gì còn lại của Angron khi mà linh hồn của hắn đã được chuyển hóa thành vật chứa xác thịt của một vị thần tối cao - chưa từng nghe Horus cầu xin trước đây. Sự yếu đuối trong tông giọng của tên Warmaster khiến hắn ta rùng mình vì kinh hãi. Sanguinius lao xuống, bay sát mặt đất, và Angron theo sau. Chùm tia Volkite bắn xuyên qua cả hai, làm bùng cháy cả bầu trời. Cả hai bay xuyên qua các vụ nổ khiến áo giáp của vị Thiên Thẩn và đôi cánh của ông phải nhuốm đen, thế nhưng những vụ nổ ấy chẳng gây tổn hại gì cho Angron ngoài việc củng cố sự tồn tại của tên Ác Quỷ này. Mọi cái chết xảy ra trên hành tinh này, với mỗi sinh mệnh bị cướp đi, chúng đều tăng cường sức mạnh cho Angron và chữa lành thương tổn của hắn.

    Gần hơn, hắn đang tới gần. Gần hơn nữa. Hắn có thể ngửi thấy mùi mồ hôi trên làn da của người anh trai mình. Hắn có có thể nghe thấy tiếng máu chảy tựa như tiếng trông của ông ấy. Hắn có thể ngửi thấy mùi hương ngọt ngào tỏa ra từ vết thương của vị Thiên Thần.

    Sanguinius có thể cảm nhận được điều đó. Vị Thiên thần lao về phía Angron với một tốc độ mà hắn ta không thể nào hy vọng mà sánh kịp, một đôi cánh lông vũ sải ra để ngừng lại tốc độ của ông và rồi một đường kiếm màu bạc chém thẳng vào mặt tên Ác Quỷ. Không có đau đớn. Phần lớn khuôn mặt của hắn đã bị cắt khỏi hộp sọ nhưng lại không có cảm giác gì. Hắn đã phải trải qua nỗi đau theo cách mà người khác có thể hiểu là sự đau buồn, hoặc là sự tổn thương, hoặc là sự thất vọng: đối với hắn thì đó là sự bất lực, đó là một vết thương trong lòng. Đó là thứ không thể dung thứ, thứ mà chỉ có thể vượt qua khi máu của kẻ thù đã khô cạn. Hắn đã bị mù, khuôn mặt của hắn đã bị đập nát bởi thanh kiếm bạc, và khi khi không còn các thụ thể hữu cơ để xử lý thương tích, đó là điểm yếu gây đau đớn.

    Đôi mắt của hắn tái sinh trong khi hắn ta vung thanh kiếm của mình một cách mù quáng. Hắn đã có thể nhìn thấy một lần nữa, lờ mờ trong một vài khoảnh khắc, sau đó với sự trong trẻo đánh tan tro tàn và đất bụi xoáy trong không khí. Hắn đã không thể nhìn như cách người thường nhìn. Angron nhìn thấy ngọn lửa của linh hồn, và ngọn lửa của người anh trai hắn sáng nhất trong tất cả.

    Khi họ gặp lại nhau, cả hai liền rơi vào trong một vòng chém giết. Chúa Tể Cát Đỏ túm lấy vị Thiên Thần, nắm chặt người anh trai của mình trong bộ móng vuốt khổng lồ, ấn thẳng Sanguinius xuống dưới. Cả hai rơi xuống, rơi xuống, rơi xuống, và rồi lao xuyên qua mái vòm kính của ngôi đền Người Sao Hỏa trên định đầu cỗ Warmonger Titan Malax Meridius. Cả hai vật lộn trên tấm sàn theo một cách có thể bẻ xương của bất cứ người thường nào. Cơ thể của cả hai phá hủy sạch hình khảm Opus Machina, biểu tượng thiêng liêng của Adeptus Mechanicus và Martian Mechanicum. Đây là một sự hy sinh không mà người anh em nào để ý. Các giáo sĩ công nghệ và các đầy tớ đều đồng loạt chạy trốn khỏi cuộc đấu tay đôi của hai vị Á Thần. Cả hai đều không nhận thấy điều đó.

    Móng vuốt của Angron nắm lấy đầu của vị Thiên Thần. Đập hộp sọ của Sanguinius xuống sàn đá lần thứ nhất, lần thứ hai, thứ lần ba, tạo ra những đường đá nứt trên sàn gạch, lần thứ tư, lần thứ năm. Và rồi điểm yếu lộ ra, sau đó. Đáng lẽ nó phải đau đớn, nhưng đó đó chắc chắn mà một điểm yếu. Tay của Angron chùng xuống, cánh tay của hắn ta tan ra, theo đúng nghĩa đen, nó tan biến từ phần vai trở xuống, và Chúa Tể Cát Đỏ bị ném bay đi khi vị Thiên Thần trỗi dậy.

    Trong tay Sanguinius là một khẩu súng lục, và phần cặn bã còn lại của Angron đã cho thấy rằng đây là một vũ khí Melta-weapon Infernus: hàng dùng một lần duy nhất. Vị Thiên Thần vứt nó sang một bên và cất cánh – lao về phía con Ác Quỷ, dẫn đầu bằng thanh kiếm của mình. Angron nâng thanh kiếm của hắn lên, cảm nhận được dòng chảy của những cú đánh đang tới như những lời thì thầm cảnh báo, và hắn chặn từng cú đâm của vị Thiên thần trước khi chúng có thể chạm vào hắn.

    Kim loại va chạm lẫn nhau. Những tia lửa phóng ra khi hai lưỡi kiếm chạm vào nhau, mê mẩn khi chúng rơi xuống. Trong một khoảnh khắc, chỉ trong một khoảnh khắc. Hắn cảm thấy mình đang ở trên Đồng bằng Desh’ra’zhen, cắm trại dưới ánh trăng nhàn nhạt, nhìn đom đóm vờn trên những ngọn lửa trại của đội quân nô lệ được hắn giải phóng. Đêm đó thật yên bình làm sao, ngay cả khi những chiếc Nails đang đâm vào não hắn. Đêm hôm ấy thật bình yên biết bao trước khi tên Hoàng Đế tách rời hắn ta khỏi những người anh chị em thực sự của hắn – những người anh chi em thực sự trong tim chứ không phải những kẻ sinh ra từ máy móc – rồi để bọn họ phải đơn độc mà chiến đấu, để bọn họ phải chết, để hắn phải đối mặt với cuộc sống chẳng mong muốn này, và rồi –

    Sanguinius nhấc bổng hắn lên. Một ngọn thương lạnh lẽo đâm xuyên qua nơi mà trái tim của hắn nên ở đó. Hai người anh em mặt đối mặt, một người là hình ảnh cho sự đẫm máu hoàn hảo của con người, người còn lại là hình ảnh cho sự vô nhân tính tuyệt đối, là hiện thân của cơn thịnh nộ.

    Càng ở gần nhau hơn, bất chấp cho sự thay đổi về thị giác của Angron, hắn vẫn cảm nhận được sự mệt mỏi khắc trên khuôn mặt vị Thiên Thần. Những vết cắt và vết xước mờ do Trận Chiến vì Terra đã ghi lên làn da thịt của Sanguinius, những dấu ấn sẽ không bao giờ có thể xóa đi. Cuộc chiến này đã tạo ra sự không hoàn hảo.

    “Chết đi.” Sanguinius nói với hắn với một sự dịu dàng như một món quà lớn. “Hãy để tôi giải thoát cậu khỏi nỗi thống khổ này.”

    Đôi môi của Angron mấp máy, tái hiện lại nụ cười trong ký ức. Hắn ta cố gắng nói. Để nói nay rất là khó, không phải vì hắn ta đang chết mà là vì hắn không còn là một sinh vật mà việc nói chuyện là một quá trình tự nhiên hoặc cần thiết. Giao tiếp là dư âm từ một cuộc sống đã mất - Chúa tể Cát Đỏ thể hiện bản thân bằng những tiếng gầm thét như nô lệ và cái chết của kẻ thù. Sanguinius nhận thấy điều này. Nhìn thấy khuôn mặt của Angron vặn vẹo, cố gắng nhớ lại cách để phát âm. Thấy rằng tên Ác Quỷ vẫn chưa chết.

    Chúa Tể Cát Đỏ di chuyển, nhưng vị Thiên Thần lại nhanh hơn. Sanguinius vung kiếm và nhảy lên, bay vút lên trời. Tên Daemon đang chảy máu, đang cười rống, đang đuổi theo đằng sau.

    Cả hai bay sà xuống giữa nhừng đền tháp được xây ở phía sau của Malax Meridius. Cả hai tách nhau ra, lao thằng lên bầu trời rộng lớn. Sangunius chậm hơn ở lức mở màn, nhưng ông được chế tạo vì điều này, ông là một người tao nhãm, kinh nghiệm và được sinh ra cho việc chiến đấu trên không. Angron có sức mạnh phi thực tế nhờ cơ bắp của ác quỷ, nhưng hắn ta là một con gargoyle đang cố đuổi theo một con diều hâu. Sanguinius đập cánh bay lên cao và thoát ra khỏi nanh vuốt của hắn, và–

    + Giết hắn. +

    Horus, bên trong tâm trí của tên Ác Quỷ. Những lời nói được thổi phồng bởi nhóm Tà Thần, nó chín muồi với sức mạnh vay mượn của lũ Ác thần. Đằng sau những lời nói đó là lời hứa của nỗi đau, nỗi đau thật sự, nỗi đau của Nails. Chúa Tể Cát Đỏ đập cánh mạnh hơn, đường kiếm hắn để lại đánh thức những linh hồn đang gào thét: những người Terra đã chết, đang cất lên bài ca của họ.

    Cả hai đua nhau lao xuống mặt đất, hầu như không có một cánh tay nào có thể vượt qua đầu những người con trai đang tham chiến của họ, đủ nhanh để khiến quân đội của bọn họ nay chỉ còn là bóng mờ. Angron vung kiếm, hắn làm rung chuyển phần đất, khiến những Blood Angel và World Eater phải ngã nhào trên mặt đất, cơ thể của bọn họ bị phá hủy, linh hồn của bọn họ rơi vào miệng của hàng triệu sinh vật warp đang chờ đợi.

    Chẳng một lời báo trước, Sanguinius đứng dậy rời vút bay.

    + Đây là cơ hội của ngươi. Đây là điều mà ngươi được sinh ra và tái sinh để thực hiện. +

    Chúa tể của Cát đỏ phớt lờ sự thúc giục của Horus. Hắn cảm thấy Sanguinius đang mệt mỏi và nhìn thấy điều đó trong ánh lửa linh hồn của anh ấy. Linh hồn của anh trai hắn gợn sóng với sự tuyệt vọng ngọt ngào của sự kiệt sức. Cuộc chiến… trận chiến… Lời Nguyền của Dòng Máu Thứ Chính… Đúng vậy, sức mạnh của vị Thiên thần đang dần cạn kiệt.

    Tên Ác Quỷ tập hợp sức mạnh, bay vào luồng gió ô nhiễm, trong khi những viên pháo phòng không bùng nổ quanh hắn. Sanguinius thoát khỏi những đòn chói mắt của chùm tia lascannon, lăn ra khỏi đường bay của một con Legion Stormbird. Angron, kém linh hoạt hơn nhiều, đâm thẳng vào nó - xuyên qua nó - nếm trải hương vị của những linh hồn khốn khổ khi chiếc máy bay của họ nổ tung.

    Nó chẳng là gì đối với hắn, sức lực vừa bỏ ra chỉ đáng giá một hơi thở. Phía sau hắn, chiếc Stormbird rơi xuống, thân của nó bốc cháy và bị chẻ làm đôi. Phần lớn nhất của nó rơi về phía Sanctum Imperialis, phát nổ chống lại lớp void shield dày nhất từng được tạo ra. Phần còn lại rơi xuống đầu của những chiến binh ở cả hai phe. Angron không biết điều này, sẽ không bao giờ biết về nó.

    + Đừng làm ta thất vọng, Angron. +

    Tiếng bập bẹ của một sinh vật đầy sợ hãi, nói như thể đang bị kiểm soát. Chúa Tể Cát Đỏ chẳng hề quan tâm tới những lời đó.

    Họ lao qua “đám mây chết” bốc lên từ xác của một con Titan, lao qua những đám khói đen và tia lửa plasma trắng. Làn khói cuồn cuộn ấy chẳng thể nào che giấu đi ánh sáng linh hồn của vị Thiên Thần. Angron đang tới gần, tới gần, gần đến mức để hắn ta há ra hàm răng mọc lệnh không đồng đều, nhô lên từ lần lợi đang chảy máu. Khi bọn chúng xoay tròn liên hồi trong quả cầu đang cháy và nghẹt thở này, thứ chỉ đốt chết một số trong bọn chúng, con ác quỷ phát ra một tiếng gầm thảm thiết. Âm thanh ấy là sự vui mừng và là bản năng, là cảm xúc chưa được bộc lộ, và nó mang nhiều âm hưởng của chiến thắng hơn là giận dữ.

    Miệng của Angron vẫn mở rộng khi ngọn giáo được ném từ tay của vị Thiên Thần lao về phía nó. Nó làm gãy hầu hết răng của tên Ác Quỷ, xẻ tan phần lưỡi tới tận cổ họng và đâm xuyên qua phía sau đầu của nó. Với việc các đoạn cổ của phần cột sống bị đánh tan, Angron rơi xuống – không xương, bị choáng váng – từ trên trời rơi xuống. Vị Thiên Thần xoay người trong làn khói và đuổi theo người em trai của mình.

    Angron rơi thẳng vào Royal Ascension với một lực tàn phá ở trung tâm chiến trận của hai quân đoàn. Cú va chạm của hắn giết chết gần 100 chiến binh của cả hai phe, nhưng đây là một mối quan tâm khác ngoài những cảm giác đã bị xé nhỏ. Những tên World Eater còn sống sót cổ vũ hắn qua lớp bụi, chúng lao về phía hắn như những con chó trung thành, nhưng hắn chẳng biết gì ngoài cơn thịnh nộ của bản thân.

    Hắn cào vào ngọn giáo, hắn gầm lên với chiều dài của nó, trong giây phút bất lực này, hắn kêu và hành động tựa như một con thú ngu xuẩn, lao về phía bụi bẩn. Cây giáo được rút ra, được làm bóng với thứ dung dịch được cho là máu, những mẩu thịt ác quỷ nóng bỏng dính trên bề mặt bạc của nó. Hiện tại, tên Ác Quỷ đang hồi phục lại, đang tái tạo, được duy trì bởi một quá trình siêu hình nào đó đang tiếp tế cho sự tồn tại của nó. Chúa Tể Cát Đổ ném cây vũ khí ấy sang một bên. Vị Thiên Thần hạ xuống, với sự im lặng bốc mùi ngập tràn chính nghĩa giả dối – như thể ông là một sinh vật đã được khai sáng để hiểu được sự giận dữ.

    Hai người anh em chiến đấu với nhau trong phần đất lõm mà họ tạo ra, trận chiến để dành lấy Cổng Vĩnh Hằng diễn ra ác liệt. Lũ World Eater đang tới gần – World Eater, Life Taker, và Blood Letter Sanguinius cảm nhận được chúng đang đến gần, nghe thấy tiếng hú của chúng; Angron nhìn thấy nhận thức này trong mắt người anh trai mình. Sanguinius chém, chém và chém khi tiếng gầm gừ của những chiếc Chainaxe và Daemon ngày càng lớn hơn. Nó vẫn chưa đủ. Vị Thiên thần phóng đi, một vết nứt trên đôi cánh mang ông lên bầu trời.

    Chúa Tể Cát Đỏ biết rằng hắn không thể bắt kịp được Sanguinius khi ở trên trời. Anh cố gắng tìm kiếm cây giáo vừa ném đi, cầm nó trên tay, và lần này, không có một cuộc rượt đuổi nào. Lần này, Angron đã sẵn sàng.

    Hắn ném ngọn giáo, vẫn còn trượt do phần thịt dính cổ họng dính trên thân nó. Lần thứ hai hắn ném nó, nó xé toạc không khí với một tiếng trống chấn động, phá vỡ bức tường âm thanh.

    Thiên thần lộn sang một bên với sự duyên dáng trời sinh, né tránh vệt sáng chói này. Không, Angron nhìn thấy, không phải là né tránh. Nhanh hơn mắt người có thể theo kịp, vị Thiên thần đã bắt lấy ngọn giáo của ông khi nó lao tới, và bây giờ ông ném nó về phía mặt đất với một tiếng rống đầy sức mạnh.

    Angron sẽ bắt lấy nó, bắt lấy cái cánh cây ấy, và–

    Hắn không nắm được gì ngoài không khí và uy lực của một thiên thạch đập vào ngực hắn, hất ngã hắn ta xuống, ghim hắn ta xuống mặt đất nhấp nhô nhuốm máu. Trong vài giây không có thực, Chúa Tể Cát Đỏ bị ghim tại chỗ, bị đâm xuyên ngực. Không có đau đớn, chỉ có nhục nhã.

    Hắn tự giải thoát bản thân trong thời gian đủ để nhìn thấy Sanguinius đang bay lên cao. Bỏ lại hắn ta. Vết thương của hắn ấy khép lại, nhưng chậm hơn, chậm hơn, chậm hơn trước. Những chiếc Nails càng cắn chặt hơn, coi thường sự yếu đuối của hắn. Angron quay lưng lại với người anh trai của mình, tìm kiếm những Blood Angels nhỏ hơn trong Quân Đoàn màu đỏ. Hắn lao về phía họ, kết liễu họ, khiến cơ thể họ bay ngược trở lại, với những cú vung kiếm hùng mạnh của thanh kiếm đói khát linh hồn của mình. Nếu không thể bắt được vị Thiên thần, hắn sẽ dụ Thiên thần về với mình. Hắn đã học được điều này từ Bane.

    Không mất chút thời gian nào. Angron hầu như chẳng phải đổ máu khi hắn ta nghe thấy tiếng đập của đôi cánh thiên thần. Chúa Tể Cát Đỏ đập tan cơ thể quằn quại của những Thiên thần máu đang hấp hối với lưỡi kiếm của hắn, và quay đầu gặp lại người anh trai hắn một lần nữa. Vỏ đạn bắn vào người hắn. Chainswords cứa vào phần chẳng có thịt của hắn. Nhưng hắn phớt lờ điều này, những nỗ lực đáng thương của những đứa cháu trai của hắn với những khẩu bolter và thanh chainsaw của chúng. Hắn sẽ giết họ, ăn thịt họ và dâng đầu lâu của họ lên chiếc Ngai Sọ, đúng vậy, nhưng bây giờ, trước tiên, vị Thiên thần phải chết đã.

    Anh em đấu nhau, kiếm đấu kiếm, họ trở thành một bóng mờ đối với những người phàm nhân xung quanh, những đường kiếm nhanh tới mức khi chúng va chạm với nhau hóa thành một nốt nhạc kéo dài, một âm thanh trường tồn không có phần lên hay phần xuống. Một kiệt tác của vật lý bị phá hỏng.

    Nhưng một trong hai người họ là một kẻ bất tử. Sanguinius, thất bại bởi cơ bắp của người phàm, đang yếu dần bởi trận chiến, đã bắt đầu chậm lại. Những cú đâm của ông đã chệch hướng, những cú chém của ông nay chuyển thành những cú chặn. Ông dần dần lùi lại, lúc đầu chỉ có vài centimet, sau đó là các bước lớn hơn. Qua đôi mắt căng thẳng với nỗ lực, ông thấy rằng bản thân đang bị đẩy lùi về phía Cổng Vĩnh Hằng đang bị xâm phạm.

    Chúa tể Cát Đỏ nhìn thấy sự mệt mỏi trên khuôn mặt của vị Thiên thần, họ chiến đấu càng lâu thì chỉ có một trong số họ càng trở nên yếu hơn. Trong cơn đau nhức nhối qua đi trong tâm trí Angron, hắn biết điều đó sẽ đến, bất cứ lúc nào bây giờ, khi sự tuyệt vọng nắm lấy cánh tai của anh trai hắn.

    Lưỡi kiếm đụng độ. Họ đụng độ. Họ đụng độ và đụng độ và đụng độ và sau đó…

    Angron để thanh kiếm bạc đâm xuyên qua mình, giữ chặt nó trong cái thân xác ác quỷ của mình như một vật hiến tế. Hắn sử dụng đòn đó, để nuôi dưỡng cơn đâu và tăng cường vết thương vì nó cho phép hắn ta đến gần hơn. Nước bọt chảy xuyên qua kẽ răng của hắn, sức mạnh tinh thần chảy khỏi người hắn tựa như huyết quản, nhưng dù thế nào đi chăng nữa, điều đó cũng đáng giá. Những chiếc móng vuột túm lấy cổ của vị Thiên Thần. Người còn lại lao về phía trước bằng lưỡi kiếm của mình.

    Sâu trong Ultima Segmentum, có một hành tinh mà trên thực tế lại không phải là một hành tinh. Một khối cầu vụn kết hợp lại để tạo thành một lớp vỏ hành tinh, nhưng tầng lớp sâu hơn của thế giới bị bão hòa trong một chu kỳ siêu năng lượng thần thánh. Thứ này được gọi là Sarum. Nó đã được giải phóng trong cuộc Đại Thập tự chinh bởi lũ World Eater, và nó đã cung cấp phần lớn vũ khí và áo giáp của Legion kể từ khi những vị cứu tinh đẫm máu tới giải phóng nó

    Mô tả chính xác nhất về Sarum có thể nói rằng đó là một nhà tù có hình dạng của một hành tinh. Bên trong lõi của nó là một con Daemon có sức mạnh vô cùng to lớn và tàn ác, nguồn gốc cho sự tha hóa của Sarum. Rất ít người phản ứng với sự ghê tởm này, có thể gọi nó là mảnh vỡ, cũng có thể gọi là các đứa trẻ, chúng trải dài khắp hành tinh, bị ràng buộc trong bí mật bởi Mechanicum ở trung tâm của các thành phố rèn nằm bên dưới lòng đất.

    Vài năm trước, một thoáng thời gian trong kế hoạch vĩ đại của vạn vật, một thanh kiếm đã được rèn trong các sảnh ngầm linh thiêng của Xưởng đúc Saekorax. Được khắc những chữ rune theo một nghi thức công nghệ để trói buộc một bầy các daemon khát máu trên lưỡi kiếm, thanh kiếm được định hình là một thứ dịch bệnh tại vũ trụ vật chất, thứ kim loại đen của lưỡi kiếm của nó đối nghịch với tất cả các vật thể trên đời.

    Tựa như như những con mạnh nhất trong số nghìn tỷ giống loài Neverborn, nó đã làm mất đi sự ổn định của thế giới xung quanh bằng sự hiện diện của nó, ngày càng trở nên mạnh mẽ hơn với mỗi linh hồn mà nó nuốt chửng. Việc hoàn thành nó đã khiến một số nghệ nhân phải trả giá bằng mạng sống của mình, bị nuốt chửng quá trình chế tạo nó, và sau khi nó rời khỏi lò rèn, theo luật nghi lễ, nó đã bị làm mát trong máu của hàng trăm nô lệ. Những nô lệ này là tù nhân của các hạm đội viễn chinh từ cuộc Đại Viễn Chinh, được mang tới Sarum theo sắc lệnh bí mật của các phần tử cấp cao trong giới giáo sĩ Sao Hỏa.

    Thứ này được gọi là Vuragh’th theo ngôn ngữ của Sarum: Hắc Kiếm. Đó là món quà mà Mechanicum dành tặng cho Angron khi hắn trở thành thể thăng hoa bất tử, đồng thời tôn vinh chiến thắng của hắn ở cuối Con đường, và nâng cao vị trí của hắn ta trên đó. Vào thời điểm hai Primarch đối mặt với nhau tại Cổng Vĩnh Hằng, nó đã nếm máu của hơn một triệu linh hồn người Terra. Nó đã giết vô số người vô tội và binh lính, người lớn và trẻ em, người thường và Astartes - thanh kiếm, giống như kẻ cầm nó và giống như vị thần đang sở hữu linh hồn của kẻ cầm nó, không quan tâm đến máu chảy từ đâu…

    Với mỗi giọt máu chảy xuống sẽ hóa thành lưỡi kiếm của nó, với mỗi linh hồn bị kéo vào bởi những sinh vật đói khát bên trong lưỡi kiếm, sự tàn phá đối với thực tại của nó ngày càng mãnh liệt hơn. Thứ vũ khí ấy giờ đây gần như độc hại như sinh vật đang cầm nó, với tác dụng gây đột biến và thù địch đối với thực tế.

    Những người chế tạo ra Hắc Kiếm hẳn sẽ vui mừng, mặc dù theo cách thức của những nghi lễ chết chóc và khắc khổ của chúng, khi biết rằng một ngày nào đó tạo vật của chúng sẽ nếm mùi máu của vị Đại Thiên thần.

    Sanguinius co giật khi thanh kiếm đâm ruột của ông với tốc độ chậm chạp tới đáng thương. Sự hoàn hảo trên khuôn mặt ông tối dần vì cơn đau, Chúa Tể Cát Đỏ thưởng thức khoảng khắc ấy, liếm lấy dòng máu đang chảy ra từ kẽ răng của vị Thiên Thần, thứ máu chảy tanh hôi của Sanguinius. Cảm giác ấy thật mê man, nó tinh khiết tới say đắm. Ngay cả Vị Thần Chiến Tranh, kẻ đang ở bên dưới cái bóng của Angron, cũng vui sướng trước sự đỏ máu của sinh vật này.

    Tay của Angron siết chặt cổ họng vị Thiên Thần. Hắn ta đâm lưỡi kiếm vào sâu hơn, gầm gừ khi thấy dòng máu tươi chảy ra từ miệng anh trai mình. Miệng của Sanguinius hoạt động, nhưng lúc đầu không có từ nào phát ra. Tất cả những gì ông ấy có thể thở ra là tên của em trai mình.

    'Anh trai…'

    Angron có thể nói được đã là một cuộc đấu tranh, nhưng một cuộc đời cay nghiệt đã được khắc ghi bằng nỗi đau vào trong đôi mắt đẹp đẽ của anh trai hắn. Hắn ta cắm lưỡi kiếm sâu hơn vào cơ thể của vị Thiên thần, giấu nó trong ruột của anh trai mình và kéo Sanguinius tới gần cho đến khi họ đối mặt với nhau. Đủ gần để ngửi thấy mùi máu trong hơi thở của anh trai mình. Đủ gần để nó bắn vào mặt hắn ta.

    ‘Angron…’

    Không có âm thanh nào trong đời ngọt ngào hơn người anh trai hoàn mỹ, được yêu quý, gương mẫu của hắn đang rít gào tên anh trong khi đang bị xiết cổ. Phần hàm của Angron khó để nói như người bình thường, nhưng Chúa Tể Cát Đỏ đã dùng sức để cất lên những lời đó.

    “Hãy lắng nghe đi, Thiên thần sắp chết đang cất tiếng hát từ biệt.”

    Sanguinius đưa bàn tay không có móng vuốt để cố với tới hắn. Thật là thảm hại. Chẳng có chút hiệu quả gì. Chúa Tể Cát Đỏ không cần thở, hắn chẳng quan tâm gì nếu bàn tay của anh trai mình túm lấy cổ hắn.

    Nhưng vị ngọt đang nhạt dần. Adrenaline bị rút khô một cách điên cuồng. Đây có thực sự là cách mà một vị Thiên thần sẽ chết? Đây có phải là tất cả những gì mà Sanguinius đã để lại trong buổi biểu diễn này?

    + Angron! +

    Horus. Tên Warmaster, kẻ hèn nhát trên quỹ đạo. Chúa Tể Cát Đỏ nghe thấy giọng nói phá vỡ làn hương mù ngây ngất bản thân, và cảm nhận được Horus đã tìm được cách để tiến vào tâm trí đẫm máu của mình trong một thời gian. Có sự chế nhạo trong sự hiện diện của Warmaster, nhưng trên tất cả, đó là sự sợ hãi.

    + Thả hắn ta ra! Thả hắn ta ra, hắn ta – +

    Tay của Sanguinius túm lấy những sợi dây cáp đang cắm vào hộp sọ của Angron. Vị Thiên thần nắm chặt các thứ công nghệ ghê tởm mà đang điều khiển các Butcher Nail, và con thú Angron đã nhận ra, nhưng đã quá muộn, quá muộn rồi – vị Thiên thần đã chơi cùng một ván bài, liều lĩnh dùng một lưỡi kiếm, chào đón nó, để đến gần nó.

    + Giết hắn, trước khi– +

    Những lời ấy đã biến mất, thay vào đó là cơn đau. Một nỗi đau đích thức, một thứ mà hắn nghĩ mình không thể trải qua nổi, giờ lại đang choáng váng trước sự mang rợn xa lạ của nó.

    Chúa tể của những bãi cát đỏ phát ra một tiếng gầm đủ lớn để làm lu mờ ánh sáng quanh lung linh Sanctum bằng một gợn sóng tâm linh. Hắn rút lưỡi kiếm khỏi cơ thể anh trai mình, vật lộn, cố ném ông ta ra xa, nhưng Thiên thần vẫn còn ở đó. Đôi cánh trắng đập vào mặt tên Ác Quỷ và đánh bại móng vuốt của hắn. Hắn ta vứt bỏ lưỡi kiếm của mình để cào xé tên Thiên thần. Hắn xé bỏ những mảnh áo giáp vàng. Cánh chảy máu. Lông vũ rụng. Nhưng Sanguinius chẳng cất lên một tiếng gì.

    Angron kêu lên, lần đầu tiên hắn cất lên một tiếng thét có mùi vị của thứ gì đó khác ngoài cơn thịnh nộ kể từ khi hắn thăng hoa. Những tia sét dữ dội xuyên qua đầu hắn, lửa và băng, băng và lửa, một thứ cảm giác mà hắn không còn trí óc để hiểu nhưng điều đó sẽ phá hủy hắn cho dù anh có hiểu hay không. Hắn ta phóng lên trên, đập đôi cánh xấu xí của mình, vươn lên bầu trời. Quay đầu và lộn nhào, tìm cách đánh bật Thiên thần khỏi cơ thể.

    Trên chiến trường bên dưới, các Quân đoàn chiến đấu trong cơn mưa máu của các Primarch của họ. Chúa Tể Cát Đỏ - Angron, tôi nhớ, tôi nhớ rồi, tôi là Angron - cảm thấy hộp sọ của mình kêu cót két, căng ra; sau đó là một vết nứt, một vết nứt khiến axit vấy lên mắt hắn, đó là tiếng nứt của một cửa sổ đang dần tan vỡ, tiếng nứt của hộp sọ bị xe tăng cán qua.

    Hắn đã có thể nghe thấy giọng nói của anh trai mình: tiếng thở gấp gáp của Sangunius, khi mà găng tay của anh trai hắn đang giật mạnh những sợi cáp. Mắt nhìn mắt, và chẳng có sự thương xót nào trong ánh mắt mờ nhạt của vị Thiên Thần. Sanguinius đã mất đi niềm cảm hứng mà ông luôn theo đuổi. Chúa Tể Cát Đỏ nhìn thấy nó trong vết thương trên khuôn mặt của ông, trong những chiếc răng nanh mài ngà của anh trai mình. Thiên thần đã đánh mất bản thân vì sự thèm khát cầu máu, và những đường gân nổi rõ trên má ông ta có màu xanh lam. Đây là sự phẫn nộ. Đây là Thiên thần đã được giải phóng toàn bộ sức mạnh.

    Đó là một cơn thịnh nộ tuyệt đối, Angron cảm thấy sự cay đắng của một cảm xúc đã bị lãng quên: sự ghen tị. Những gì hắn nhìn thấy trong đôi mắt của Thiên thần không phải là sự giận dữ cay đắng trước cuộc sống bị ngược đãi, hay cơn thịnh nộ bùng phát bởi ý chí của một vị thần chỉ ban thưởng cho việc tàn sát. Nó nuôi sống Thần Chiến Tranh, như mọi cuộc đổ máu khác, nhưng nó không phải do hắn ta sinh ra.

    Đó là cơn thịnh nộ của chính vị Thiên thần, người tôn thờ không gì khác ngoài công lý. Điều đó đẹp làm sao. Thật hồn nhiên làm sao. Thật thuần khiết làm sao.

    Đây là ý nghĩ tỉnh táo cuối cùng của tên ác quỷ. Được thúc đẩy bởi bản năng hoảng loạn của động vật cũng như cơn thịnh nộ của chúng sinh, móng vuốt cuồng loạn của Angron chẳng thể loại bỏ được Sanguinius. Hai anh em ngã xuống cùng nhau, sức mạnh của con ác quỷ đã mất đi vì những cú co giật, đôi cánh bị xé toạc và đẫm máu của Thiên thần không thể giữ cả hai ở trên cao.

    Các sợi cáp được gắn chặt vào sâu trong tâm trí của con quái vật. Chúng không gắn liền với não, mà chúng là một phần của nó, di chuyển một cách cuồng loạn thông qua một động cơ gây ra đau đớn, thứ mà nay đã thay thế và và mô phỏng kém toàn bộ các phần của tiểu não, đồi thị và vùng đối dưới của tên Primarch số 12. Butcher Nail liên kết với toàn phần thân não của hắn, được gắn kết với cột sống và hệ thần kinh trung ương. Đó là một quá trình gần như đáng ngưỡng mộ về mặt hiệu quả man rợ của nó, một quá trình được tái tạo với sự hoàn hảo về mặt tà ác trong việc tôn vinh hắn ta từ một người phàm trần thành kẻ bất tử.

    Ở phía sau tấm màn thực tại, Angron nghe thấy một tiếng cười. Một vị thần, đang cười nhạo hắn ta, bởi vì thứ đó chẳng hề quan tâm đến máu chảy từ đâu. Cái chết của Chúa Tể Cát Đỏ cũng sẽ làm hài lòng thực thể thần thánh này như cái chết của bất kỳ nhà vô địch nào khác.

    Lửa Warp bùng cháy từ những vết nứt trên hộp sọ của con quái thú. Các vết nứt lan rộng, mỗi vết nứt đều gây ra một cơn đau từ dây thần kinh võng mạc tới tận sương tủy của Angron. Có một cảm giác bị thứ gì đó xâm phạm, một thứ sai trái gì đó ở sâu trong hắn đang bị tước lấy, gốc rễ của nó đang được rút ra khỏi tâm trí của hắn.

    Sau đó, hắn hét lên, và hắn đã làm một điều mà hắn chưa bao giờ làm – kể cả trong cuộc sống phàm trần và bất tử của hắn ta. Tiếng gầm giận dữ thống khổ của hắn ta được tô màu bởi một âm thanh nhục nhã đến nỗi hắn sẽ dành cả phần đời vĩnh cửu còn lại để không tin rằng điều đó đã xảy ra. Âm thanh là một từ, và từ là một lời cầu xin. Hắn ta van xin.

    “Không,” con thú làu nhàu với người anh trai của hắn.

    Khoảnh khắc này sẽ không bao giờ đi vào huyền thoại của cả hai Quân Đoàn. Hai Primarch đang ở trên cao nơi chiến trường, và rất ít người con của họ có thể quan sát được cha của mình do ở quá xa để biết được những gì đang xảy ra giữa cả hai. Chỉ có Sanguinius mới có thể nghe thấy lời cuối cùng của Angron, và lời nói ấy cũng là thứ mà hắn sẽ mang theo xuống nấm mồ.

    Khi cả hai rơi tự do cùng nhau, vị Thiên Thần kéo một mạnh những con rắn kim mang rợn một lần cuối cùng. Đầu của tên Ác Quỷ nổ tung. Đó là một vụ nổ, một sự giải phóng áp suất bên trong giống như dịch mủ từ một khối u nang bị ép chặt, sự thịnh nộ của sư trong đầu Angron đã biến mất trong một tia lửa và máu axit. Đôi cánh của ác quỷ đà đập thêm một lần nữa, chỉ là một cái rùng mình, một phản xạ.

    Móng vuốt của hắn ta chùng xuống. Mọi cuộc đấu tranh đã chấm dứt.

    Sanguinius thoát mình ra khỏi cái xác đang rơi xuống, dang rộng đôi cánh bị thương của mình, đầu tiên là để ổn định, sau đó là giữ yên trên không. Bên dưới ông, con ác quỷ rơi thẳng xuống đại lộ cầu thang, làm rung chuyển Royal Ascension và cướp đoạt đi lý do ít ỏi còn lại của các đấu sĩ-chiến binh của Quân đoàn XII.

    Hai tiếng gầm vang đồng thời phát ra kể từ khi ông vỗ cánh ở phía trên cao nơi chiến trường. Các Blood Angel nay đang chiến đấu với một hy vọng mới, chứng kiến người cha của họ đã chiến thắng, người tiêu diệt bầy quỷ dữ. Lũ World Eater, bị tổn thương bởi luồng tâm linh chấn động từ vị đại tướng đã bị đánh bại của chúng, đã chứng khiến được vị Thiên Thần của Hoàng Đế được bao phủ bởi vầng hào quang của mặt trời đỏ đang mọc lên.

    bfrmura3ffia1.jpg
     
  4. Shane andershon

    Shane andershon Fire in the hole! Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    4/7/10
    Bài viết:
    2,939
    đoạn cuối a San chơi trò dựt tóc, ko thì mệt với ảngon
     
  5. ShilenKnight

    ShilenKnight One-winged Angel Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    29/7/10
    Bài viết:
    7,672
    Anh là biểu tượng nên anh phải chết. Tội anh sang. Con anh thì mãi éo cho chết =))

    À mà tính đến h thì xác anh Sang thế nào rồi nhỉ? Đóng tủ kính trưng ở baal suốt à?
     
  6. hoibideptrai

    hoibideptrai The Chosen Undead Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    29/4/07
    Bài viết:
    44,802
    xác thì trưng tủ
    máu thì bị bọn con nó húp
    1 cái lông thì bị thằng john lấy để xẻ không gian đi buộc chỉ
     
  7. BachLi

    BachLi Chịch ma, phệt quỷ, vã lắm rồi!

    Tham gia ngày:
    29/1/21
    Bài viết:
    14,604
    Cha nội này mãi chưa lên tier S được, phim flop cả đống !
     
  8. Sét Đánh

    Sét Đánh Legend of Zelda

    Tham gia ngày:
    25/11/15
    Bài viết:
    1,169
    cuốn Angels of Caliban dịch xong rồi, nhưng còn vài chỗ chưa ưng lắm, đang edit lại cho câu văn bay bướm 1 chút, mới đăng 1 nửa trên wattpad peepo_blesspray

    https://www.wattpad.com/1417710733-những-thiên-thần-của-caliban-tiểu-thuyết-warhammer/page/3


    Nhân cái phim Dune nên rộ lên vấn đề Tôn giáo, cũng đang dịch luôn cuốn The First Heretic, hấp dẫn phết, Big E có EQ cao hơn thì Lorgar về phe trung thành và làm giáo hoàng của Imperium Creed cmnr pu_pepebighands





    LORGAR NHÌN VÀO khuôn mặt không thể nhận diện của cha mình khi Hoàng đế lên tiếng.

    “Con là một vị tướng, con trai của ta. Không phải là một linh mục cao cấp. Con được tạo ra cho chiến tranh, để chinh phục, để thống nhất loài người dưới sự bảo vệ của chân lý.”

    "Con…"

    "KHÔNG." Hoàng đế nhắm mắt lại, và hình ảnh Monarchia như xưa, tươi sáng và huy hoàng, tràn ngập tâm trí Lorgar. “Đây là sự thờ phượng,” Hoàng đế nói. “Đây là một chất độc đối với sự thật. Con nói về ta như một vị thần và tạo ra những thế giới phải chịu đựng sự dối trá duy nhất đã đưa loài người đến bờ vực tuyệt chủng hết lần này đến lần khác.”

    “Người dân đều vui vẻ…”

    “Người dân đang bị lừa dối. Bọn họ sẽ bị thiêu rụi khi niềm tin của họ bị chứng minh là sai lầm.”

    “Các thế giới của con rất trung thành.” Lorgar không còn quỳ nữa. Ông đứng dậy, giọng ông cũng cao lên theo ông . “Quân đoàn của con đã định hình ra những thế giới trung thành nhất trong Đế Chế của cha.”

    +Đó không phải là Đế Chế của ta+

    NHỮNG TỪ NGỮ ĐÓ ập vào tâm trí Argel Tal như một luồng đạn pháo.

    Trong một khoảnh khắc ngắn ngủi đầy thù hận, anh liếc nhìn màn hình võng mạc để kiểm tra các dấu hiệu sự sống của mình. Anh chắc chắn rằng mình sắp chết, và nếu anh không quỳ xuống thì bây giờ anh đã gục ngã trước họ.

    + Đó là Đế Chế của Con người. Đế chế của nhân loại, được chân lý soi sáng và cứu rỗi +


    “Con không nói dối. Cha là một vị thần.

    +Lorgar+

    “Con sẽ không im lặng vì cha không thích giai điệu của một danh xưng duy nhất. Trong tầm tay của cha, một ngàn thế giới sẽ thay đổi! Bằng ý chí của cha, hàng triệu con tàu sẽ vượt qua khoảng không. Cha bất tử, bất hoại, nhìn thấy tất cả và biết tất cả những gì diễn ra trong quá trình của tạo hóa. Thưa cha, cha là một vị thần về mọi mặt ngoại trừ cái tên. Tất cả những gì còn lại là thú nhận điều đó.”

    +LORGAR+

    Giọng nói lúc này xuất hiện với một bức tường áp lực, dày đặc và quá nhiều cảm xúc. Nó đập vào Argel Tal như khí thải từ động cơ phản lực, làm nóng áo giáp của anh và ném anh xuống đất. Xung quanh anh, anh có thể thấy những người anh em của mình bị hất văng rồi ngã quỵ, áo giáp của họ trượt trên cát bụi.

    Bất chấp cơn lốc năng lượng vô hình, những cuộn kinh thánh xé toạc áo giáp, Lorgar giơ tay chỉ vào cha mình. “Cha là một vị thần. Hãy nói ra những lời đó và kết thúc lời nói dối này.”

    HOÀNG ĐẾ LẮC ĐẦU, không phải bày tỏ sự thất vọng mà sự thách thức đầy bình tĩnh.

    “Con mù quáng rồi, con trai ạ. Con bám vào những nhận thức cổ xưa và gây nguy hiểm cho tất cả chúng ta vì chúng. Hãy để chuyện này kết thúc đi, Lorgar. Hãy để chuyện này kết thúc bằng việc con chú ý tới lời nói của ta.” Cơn gió tâm linh lắng dần đi kèm theo một tiếng sấm.

    Lorgar đứng yên tại chỗ, run rẩy vì những lý do mà các chiến binh của ông không thể hiểu được. Máu chảy từ một bên tai, chậm rãi chảy xuống chiếc cổ đầy hình xăm của ông.

    “Con đang nghe đây thưa cha,” ông nói.


    + Những Word Bearer, hãy nghe ta nói. Các ngươi, trong số tất cả các Quân đoàn của ta, các ngươi đã phạm tội thất bại. Các ngươi có nhiều chiến binh hơn bất kỳ quân đoàn nào khác, ngoại trừ XIII. Tuy nhiên, cuộc chinh phục của các ngươi diễn ra chậm nhất và chiến thắng của các người chỉ là sự trống rỗng +

    Thật quá đau lòng khi nhìn thẳng vào hình bóng ánh sáng vàng trắng, được vầng hào quang bởi ngọn lửa tâm linh bùng lên, nói với họ bằng những lời sấm sét rằng cả cuộc đời họ đã bị lãng phí.

    +Các ngươi nán lại những thế giới chịu sự tuân thủ trong nhiều năm sau chiến thắng cuối cùng, đẩy dân chúng vào việc tôn thờ đức tin sai lầm, gieo mầm sùng bái lên những kẻ ngây thơ và bị lừa dối, dựng lên những tượng đài cho sự dối trá. Tất cả những gì các ngươi đã làm trong cuộc Đại Viễn Chinh đều vô nghĩa. Trong khi tất cả những kẻ khác đều thành công và mang lại sự thịnh vượng cho Đế quốc thì chỉ có mình các ngươi đã làm ta thất vọng +

    Lorgar lùi lại khỏi hình bóng đó, lúc này mới giơ tay lên để tránh ánh sáng rực rỡ của nó.

    + Tiến hành chiến tranh như các ngươi được tạo ra để làm. Phục vụ Imperium như các ngươi sinh ra để làm. Hãy mang theo bài học rút ra ở đây ngày hôm nay. Các ngươi quỳ gối trong đống đổ nát được tìm thấy ở cuối con đường sai lầm. Hãy coi đây là sự tái sinh cho Quân đoàn của các ngươi +

    Vị Primarch cố thốt ra một lời yếu ớt.

    “Cha…”

    Nhưng nó chỉ nói lên sự trống rỗng. Một tiếng nổ siêu thanh khác của không khí dịch chuyển báo trước sự trở lại quỹ đạo của Hoàng đế.




    429682030.jpg
     
    UltraSmash, M-M and Ờ mày giỏi like this.
  9. nhinhonhinho

    nhinhonhinho Dante, the strongest Demon Slayer Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    10/9/07
    Bài viết:
    14,343
    Best comment

    Lão Hoàng thật ra trực tiếp đẩy ít nhất là World Bearer và Thousand Sons về phía Horus.

    Logar tôn lão là thần nên bị trừng phạt, Magnus vì báo cho lão Horus tạo phản mà cũng bị trừng phạt luôn. 0 thì Logar lên làm High Priest của Imperial Cult, Thousand Sons spam librarian dồi
     
    Chỉnh sửa cuối: 7/3/24
    Sét Đánh thích bài này.
  10. kylanbac91

    kylanbac91 Sonic the Hedgehog Lão Làng GVN Sorcerer

    Tham gia ngày:
    13/1/06
    Bài viết:
    4,917
    Nơi ở:
    Omega Dungeon
    Logar đi ngược lại ước mơ của thần đế ăn chửi là peepo_angry
    Magnus thì khác đéo gì gọi bố ở telegram lẩu cua đâu, trong khi bố đã bảo là chưa đủ 18 tuổi không được dùng peepo_cool
     
    M-M thích bài này.
  11. nhinhonhinho

    nhinhonhinho Dante, the strongest Demon Slayer Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    10/9/07
    Bài viết:
    14,343
    Lão Hoàng mà thông minh hơn chút thì đã
    - The God I Am vì đằng nào lão cũng đc tôn thờ như thần
    - Còn tay Magnus thì bất quá bắt về đánh đòn / cấm túc... thôi chứ đây cho thằng anh em đầu bò dẫn theo 1 lũ yanglake qua đốt mịa nhà Magnus luôn.
     
  12. ShilenKnight

    ShilenKnight One-winged Angel Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    29/7/10
    Bài viết:
    7,672
    Vụ sói đốt nhà magnus là horus nhúng tay vào fake lệnh mà. Sói cũng có phải thể loại đến là đánh ngay đâu mà còn cố liên lạc với magnus để nói chuyện. Chỉ tại anh ti nhọn lúc đấy emo quá ko thì đã chả xảy ra vụ đốt nhà
    Còn vụ logar thì anh hoành chơi ngu vkl. Bắt cả đám nó quỳ trước ultral thì bảo sao nó phản
     
    M-M thích bài này.
  13. aramir

    aramir In memory of Desmond Miles GameOver Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    14/7/05
    Bài viết:
    18,209
    Nơi ở:
    Hà Nội
    Magnus làm vỡ webway là 1 chuyện, nhưng xong nó cũng choáng quá méo nói đc lời nào chỉ lắp bắp rồi biến mất. Hoàng ko hiểu chuyện gì xảy ra nên bắt nó về chịu tội đã vi phạm lệnh cấm dùng ma thuật.
    Có tôn thờ thì sẽ nảy sinh ra giả thần dựa bóng thờ Hoàng. Đấy là nguồn thờ chaos
     
    M-M and ShilenKnight like this.
  14. Mrphung

    Mrphung シェンムー Ryo Hazuki Lão Làng GVN Sorcerer

    Tham gia ngày:
    28/9/09
    Bài viết:
    9,503
    Nơi ở:
    Hanoi
    Hoàng bô lúc chưa ngồi bô thì có hấp thụ được sức mạnh tín ngưỡng không nhỉ, nếu không hấp thụ được thì để dân thờ cúng lại thành ra feed cho chaos :-?
     
  15. ShilenKnight

    ShilenKnight One-winged Angel Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    29/7/10
    Bài viết:
    7,672
    Nói chung anh hoàng build cái imperial truth là để sau này mong con dân nhìn sự việc dưới góc độ logic, ko mê tín vì mê tín sẽ dẫn đến các vấn đề về cháo. Cơ mà anh tính cạn vl. Kiểu gì con người cũng sẽ có nhu cầu về tín ngưỡng thôi
     
  16. kylanbac91

    kylanbac91 Sonic the Hedgehog Lão Làng GVN Sorcerer

    Tham gia ngày:
    13/1/06
    Bài viết:
    4,917
    Nơi ở:
    Omega Dungeon
    Bạn suy nghĩ như đàn bà vậy.
    Nhận là god thì nó có lợi cho Imperium nhưng mà nó đéo có lợi cho Mankind.
    Trong khi giấc mơ của Thần Đế là Mankind trưởng thành còn Imperium chỉ là công cụ thực hiện.

    Nhận làm god là lẫn lộn đầu đuôi, chả sa đoạ ngay lúc nhận ấy chứ pepe-3
     
  17. zhangthang_reborn

    zhangthang_reborn The Warrior of Light

    Tham gia ngày:
    9/11/16
    Bài viết:
    2,132
    Bú lắm con dân thờ cúng là bắt buộc phải thành GOD thật chứ không còn là anh Hoàng sở hữu sức mạnh tương đương thần thánh nữa.
    Hoàng già chưa tính đc lão lên God thật thì human nó ra sao, nên lão ngăn mọi khả năng có thể khiến lão lên God.peepo_bored
     
  18. M-M

    M-M Space Marine Doomguy Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    9/2/09
    Bài viết:
    5,838
    Tụi cháo cũng muốn 5th player là Dark King xuất hiện, Horus hay Hoàng già thắng rồi biến thành thần đều được, khi đấy human cũng bị nuốt hồn như Slannesh nuốt Eldar thôi
     
  19. Shane andershon

    Shane andershon Fire in the hole! Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    4/7/10
    Bài viết:
    2,939
    vụ thằng ty nhọn nói chung bị con trym xanh nó cho vô tròng r, sói chúa nó gọi cho ty nhọn mà ai ngờ đường dây kết nối điện thoại cho thằng ty nhọn là tay trong của thằng trym xanh thì lời nói của thằng sói ko tới được thằng ty nhọn, thêm thằng ty nhọn lại ko nói gì cho đám con thế là đám sói vừa xuống tới nhà thằng ty nhọn (thật ra chưa muốn đánh để xem tình hình) nó cầm hàng nóng ra chơi thì nghĩ là phản rồi thế là đánh thôi. Cái meme "magnus did nothing wrong" hắn sai lòi ra đã thế còn vô trách nhiệm peepo_angry
     
    ShilenKnight, Sét Đánh and M-M like this.
  20. adoniz279

    adoniz279 The Warrior of Light

    Tham gia ngày:
    8/4/17
    Bài viết:
    2,218
    Lão hoàng muốn con người cắt đứt liên hệ với warp nên mới bằng mọi giá đàn áp tôn giáo, quyết ko chịu nhận là god
     

Chia sẻ trang này