Lại 1 tuần nữa.... Càng sắp đến ngày thi càng lo...nhưng thời gian trôi chậm thì cũng sốt ruột...mong về nhà.. Trời ơi là trời....Trời sinh Po sao còn sinh bà giáo Bệnh Lý
Trời ơi, sao tôi buồn thế này, 1 ngày chủ nhật hôm qua thật chán nản, làm gì cũng không được, đến độ đập con mũi mà nó cũng hụt >_<
Tự hỏi: Trốn tránh có phải là điều tốt hay không ??? Tại sao thế....???? Tại sao....??? Cái gì đang xảy ra thế ????
Nhiều khi chẳng hiểu mình nghĩ gì...vì mình chẳng hiểu người ta nghĩ gì...có lẽ chỉ là suy nghĩ quá xa xôi mà thôi... Lên khuyên người khác phải thế này thế nọ..trong khi bản thân thì rối bời... Cố gắng gạt nó khỏi đầu Po ơi >__<
hôm qua nói chuyện với nàng, nàng cần thời gian hồi phục tình cảm, nàng hiễu mình yahhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhh, rồi lát được tiền tiêu vặt đâu ra rơi xuống, thứ 4 này đi ăn kem với nàng yeahhhhhhhhhhhhhhh
Suy nghĩ nhiều quá... Làm việc nhiều quá... Ăn uống không điều độ... Nghỉ ngơi thất thường... Hôm nay đầu nóng hầm hập.... Sắp bệnh òi... Nhưng... Ai sẽ lo lắng cho mình....??? Tự mình ( myself) mà thôi....
tự dưng bữa nay xỉn lại bắt đầu bản cũ soạn lại gọi và nt cho người ta ..ặc thật là nhúc chí quá đi sao lại quỳ lụy như vậy .sáng tỉnh ra đọc lại dòng tn mình đã gởi ..ôi trời thật là ngu ngốc
Buổi sáng Nắng sớm trong xanh gió mát lành A đứng nới đây hồn lượn quanh Nắng rọi hồn A khắp bốn phương Gió ơi có thương ... Hãy đưa E đến gần bên A
hix , dạo này nghèo quá ... lỡ bán con điện thoại cũ , bây giờ chẳng có điện thoại mà dùng ... đành phải chờ thêm 3 tuần nữa mới có tiền mua con mới , nhưng ko biết chắc có được ko ... Thôi thì cứ chờ , lỡ được thì sao ! kiên nhẫn 1 chút vậy , dù biết ko có điện thoại thì bất tiện cỡ nào ><
không có phone , em chưa biết mình bán phone rồi nên thế nào nhắn tin cũng không được ... chắc khi về , câu đầu tiên em hỏi là sao ko nhắn tin được ? rồi kèm theo vài lời trêu ghẹo ....